

Bác ơi!
Suốt mấy ngày hôm nay đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt ,trời tuôn mưa...
Chiều nay con chạy về thăm Bác
Ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa!
Con lại làm theo lối sỏi quen
Đến bên than gác, đứng nhìn lên
Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
Phòng lạnh ,rèm buông ,tắt ánh đèn!
Bác đã đi rồi sao ,Bác ơi!
Mùa thu đang đẹp ,nắng xanh trời
Miền Nam đang thắng ,mở ngày hội
Rước bác vào thăm thấy bác cười!
Trái bưởi kia và ngọt với ai
Thơm cho ai nữa hỡi hoa nhài!
Còn đâu Bóng bác đi hôm sớm
Quanh mặt hồ in mây trắng bay.
Đề bài: Viết đoạn văn phối hợp ghi lại cảm nghĩ của em sau khi đọc đoạn thơ sau trong đoạn văn có sử dụng phép thế và trợ từ (gạch chân hoặc 'in hoa' và chú thích rõ từ sử dụng phép thế và trợ từ)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`color{darkred}{@tmt}`
`***` Tham khảo `↓`
Đoạn thơ Bác ơi! đã khiến em xúc động và rơi nước mắt. Em thấy như mình đang đứng bên cạnh tác giả, cùng chia sẻ nỗi đau mất mát vô hạn của cả dân tộc. Em thấy Bác Hồ là người cha già yêu thương, quan tâm đến từng cánh hoa, từng trái bưởi, từng ngọn lửa, từng tiếng súng của đất nước. Bác Hồ là người anh hùng, lãnh tụ vĩ đại, đã dẫn dắt nhân dân ta đánh đuổi kẻ thù, giành độc lập, xây dựng chủ nghĩa xã hội. Bác Hồ là người bạn thân thiết, luôn lắng nghe, động viên và khích lệ nhân dân ta trong những lúc khó khăn, gian khổ. Bác Hồ là người hiền nhân, được cả thế giới kính trọng, ngưỡng mộ và yêu mến. Em cảm ơn tác giả đã viết nên bài thơ Bác ơi! để truyền tải cho em và những thế hệ sau biết về tình cảm sâu sắc mà nhân dân ta dành cho Bác Hồ. Em cũng cảm ơn Bác Hồ đã hy sinh cả cuộc đời vì đất nước, vì nhân dân. Em hứa sẽ học tập theo gương Bác, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh, hòa bình.
`------`
`-` Phép thế :
`+` Thay thế từ Bác Hồ bằng các đại từ như Người, Bác, cha già, anh hùng, lãnh tụ, bạn thân, hiền nhân.
`+` Thay thế từ Bác Hồ bằng các từ đồng nghĩa như Chủ tịch Hồ Chí Minh, Bác Hồ, Người.
`-` Trợ từ : đã, cả, vô hạn, luôn, cả.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
"Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa", câu thơ như khắc sâu nỗi đau mất mát của cả dân tộc khi Bác Hồ ra đi. Hình ảnh "đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa" gợi lên một không khí tang thương, bao trùm lấy mọi vật. Cái "ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa" như hòa quyện vào nỗi đau chung, làm cho cảnh vật cũng trở nên buồn bã, tiều tụy. Thế nhưng, khi đến bên lăng Bác, nhà thơ lại có cảm giác như Bác vẫn đang ở đó. "Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?" - câu hỏi tu từ như một lời tự sự, thể hiện sự bàng hoàng, không tin vào sự thật. Hình ảnh "Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!" càng tô đậm thêm không gian tĩnh lặng, trống vắng nơi Bác từng sống.
`***` Phép thế:
`+` "Thế nhưng": Dùng để chuyển ý, tạo sự đối lập giữa không khí tang thương và niềm tin vào sự bất tử của Bác.
`+` "Chuông ôi chuông nhỏ": Thay thế cho hình ảnh ngôi nhà Bác ở, gợi lên sự thân thuộc, gần gũi.
`***` Trợ từ:
`+` "ôi": Thể hiện sự ngạc nhiên, bàng hoàng.
`+` "vẫn": Nhấn mạnh sự tồn tại, sự liên tục.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin