

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trong kho tàng văn học Việt Nam, tên tuổi của thi nhân Nguyễn Khuyến đã trở nên bất hủ, đánh dấu một góc quan trọng trong kho tàng văn chương Trung đại. Nguyễn Khuyến đã có biết bao nhiêu tác phẩm rất xuất sắc, gây ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả từ cổ chí kim tới nay. Những tác phẩm ấy có thể kể đến như “Bạn đến chơi nhà”, “Tiến sĩ giấy”,... Thế nhưng, cũng có một tác phẩm đặc biệt không kém đó là “ Hỏi thăm quan Tuần bị cướp”.
Nguyễn Khuyến là người sinh ra và lớn lên trong cảnh làng quê Việt Nam, ông đã nỗ lực dành cuộc đời và tài năng của mình để chạm khắc những cảm xúc tốc độ và tình cảm chân thật trong thơ ca. Bài thơ "Hỏi thăm quan tuần mất cướp" của Nguyễn Khuyến là một bài thơ trào phúng, mang tính chất châm biếm và mỉa mai. Bài thơ này đề cập đến hai vấn đề chính là hành vi cướp của kẻ cướp và thói xấu xa của quan tuần giàu có kếch sù.Bài thơ "Hỏi thăm quan tuần mất cướp" của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm trào phúng đặc sắc, thể hiện sâu sắc tài năng châm biếm và nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ tinh tế của tác giả. Thông qua hình ảnh quan tuần – đại diện cho tầng lớp quyền quý, giàu có nhưng bất lực, Nguyễn Khuyến đã tạo nên một tiếng cười trào phúng đầy sâu cay, vừa phê phán kẻ cướp, vừa chế giễu thói xấu của chính nhân vật quan tuần.
Trước hết, giọng điệu mỉa mai – châm biếm trong bài thơ được thể hiện rõ nét khi tác giả miêu tả tình cảnh éo le của quan tuần. Quan tuần, vốn giàu có và quyền uy, nay bị kẻ cướp lôi ra giữa đồng, đánh đến mức "sầy da trán". Từ cách chọn ngôn từ nhẹ nhàng như “khẽ sầy da trán” để miêu tả tổn thương thể chất, Nguyễn Khuyến đã khéo léo châm biếm sự yếu đuối, bất lực của nhân vật này. Đồng thời, câu thơ "Ngày trước đi đâu mất mảy lông" không chỉ là lời nhắc nhở mà còn ngầm chỉ trích lối sống nhởn nhơ, vô tâm với người dân của quan tuần trước đây.
Bên cạnh đó, tác giả còn mỉa mai thói ky cóp của quan tuần qua câu thơ: "Thôi cũng đừng nên ky cóp nữa, Kẻo mang tiếng dại với phường ngông." Sự việc mất của cải trở thành cái cớ để Nguyễn Khuyến phê phán thói tham lam, ích kỷ, tích trữ của cải mà không biết chia sẻ với người nghèo. Lời "khuyên" tưởng chân thành nhưng thực chất lại chứa đựng sự châm chọc, chế giễu tinh tế, khiến người đọc vừa bật cười, vừa thấm thía bài học sâu sắc về lối sống.
Tiếng cười trào phúng của bài thơ không chỉ nằm ở giọng điệu mỉa mai mà còn được tạo nên bởi sự hài hước trong ngôn từ và hình ảnh. Tác giả đã khéo léo sử dụng những hình ảnh tương phản như cảnh quan tuần quyền uy, giàu có bị “lèn, lôi ra giữa đồng” – một tình cảnh vừa đáng thương, vừa đáng cười. Hình ảnh này làm nổi bật sự mất mặt, bất lực của tầng lớp quan lại, đồng thời nhấn mạnh sự trớ trêu khi người giàu có nhất lại trở thành nạn nhân của bọn cướp.
Ngoài ra, ngôn ngữ đời thường với những câu hỏi ngô nghê, hài hước cũng góp phần tạo nên tiếng cười châm biếm sâu sắc. Chẳng hạn, câu "Xương già da cóc có đau không?" hay "Nào ngờ ky cóp lại như không" vừa miêu tả tình cảnh bi đát của quan tuần, vừa ngầm chế giễu sự yếu kém và bất lực của ông. Cách sử dụng ngôn ngữ bình dị nhưng ý nhị đã giúp tác phẩm dễ dàng đi vào lòng người đọc, gợi lên tiếng cười hóm hỉnh nhưng đầy ý nghĩa.
Trong phần hồi đáp, tiếng cười trào phúng được Nguyễn Khuyến thể hiện qua từng câu thơ, vừa lột tả sự bất lực của quan tuần, vừa phơi bày những thói xấu và tình cảnh đáng thương của ông. Câu mở đầu "Ông thăm tôi cũng giã ơn ông" tưởng như là lời cảm kích, nhưng ẩn chứa chút chua chát, vừa như tự trào lại vừa thể hiện sự bất lực trước lời châm chọc. Tiếp đó, câu "Nó có lôi tôi đến giữa đồng" lặp lại sự việc một cách đầy bức xúc, nhưng chính sự nhấn mạnh này càng làm lộ rõ tình cảnh mất mặt của quan tuần. Khi biện minh rằng "Cũng tưởng vun thu phòng lúc thiếu," và thừa nhận "Nào ngờ ky cóp lại như không," quan tuần không chỉ bộc lộ thói tham lam mà còn gián tiếp nhận ra sự vô nghĩa của những toan tính ích kỷ.
Sự bất lực được đẩy lên đỉnh điểm khi ông chỉ biết chửi bới: "Chém cha thằng quỷ đen tay mắt," nhưng những lời lẽ dân gian giàu cảm xúc ấy không che giấu được sự yếu đuối. Đến câu "Chẳng nể ông già bạc tóc lông," tiếng than thở của quan tuần vừa đáng thương, vừa hài hước. Trước lời hỏi thăm, ông lại vòng vo: "Ông hỏi thăm tôi, tôi có biết," thể hiện rõ sự bối rối và thiếu tự chủ. Đỉnh điểm của tiếng cười trào phúng nằm ở câu cuối "Thương ông tuổi tác cháu thì ngông," khi cách gọi "ông" – "cháu" tạo sự đối lập đầy hài hước, khiến sự yếu kém và bất lực của quan tuần hiện lên rõ nét. Bằng giọng điệu mỉa mai, lời lẽ dân dã, Nguyễn Khuyến đã khắc họa nhân vật quan tuần với tất cả sự tầm thường và đáng cười trong tình huống này.
Như vậy, bằng giọng điệu mỉa mai – châm biếm, kết hợp với ngôn ngữ hài hước và hình ảnh sinh động, Nguyễn Khuyến đã khéo léo tạo nên một tiếng cười trào phúng sâu sắc trong bài thơ "Hỏi thăm quan tuần mất cướp". Tác phẩm không chỉ phê phán thói xấu của kẻ cướp và tầng lớp quan lại mà còn gửi gắm thông điệp về lối sống ngay thẳng, lòng nhân ái và trách nhiệm. Tiếng cười trong bài thơ không chỉ là sự giải trí mà còn là một lời cảnh tỉnh, một bài học nhân sinh sâu sắc dành cho mọi người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong kho tàng văn học Việt Nam, tên tuổi của thi nhân Nguyễn Khuyến đã trở nên bất hủ, đánh dấu một góc quan trọng trong kho tàng văn chương Trung đại. Nguyễn Khuyến đã có biết bao nhiêu tác phẩm rất xuất sắc, gây ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả từ cổ chí kim tới nay. Những tác phẩm ấy có thể kể đến như “Bạn đến chơi nhà”, “Tiến sĩ giấy”,... Thế nhưng, cũng có một tác phẩm đặc biệt không kém đó là “ Hỏi thăm quan Tuần bị cướp”. Bài thơ "Hỏi thăm quan tuần mất cướp" của Nguyễn Khuyến là một bài thơ trào phúng, mang tính chất châm biếm và mỉa mai. Bài thơ này đề cập đến hai vấn đề chính là hành vi cướp của kẻ cướp và thói xấu xa của quan tuần giàu có kếch sù.
Nguyễn Khuyến là người sinh ra và lớn lên trong cảnh làng quê Việt Nam, ông đã nỗ lực dành cuộc đời và tài năng của mình để chạm khắc những cảm xúc tốc độ và tình cảm chân thật trong thơ ca. Bài thơ "Hỏi thăm quan Tuần mất cướp" không chỉ là một tác phẩm nhỏ giọt trong dòng thơ của ông mà còn là biểu tượng của lòng tri ân và kính trọng đối với mối quan hệ lâu dài với quan Tuần; cho ta thấy được một vẻ đẹp đáng trên trọng và nể phục của `2` người bạn.
Ngay từ lời hỏi thăm đầu tiên, tác giả đã hỏi người bạn của mình về sự việc đáng sợ mà ngày hôm đó người bạn đã phải trải qua: “Tôi nghe kẻ cướp nó lèn ông,/ Nó lại lôi ông ra giữa đồng." Rồi ngay sau đó là một lời an ủi người bạn: "Lấy của đánh người quân tệ nhỉ!". Đó vừa là một câu cảm thán thốt ra từ suy nghĩ của tác giả về sự độc ác, táng tận lương tâm của lũ cướp vô nhân tính. Nhưng cũng là một lời an ủi với người bạn tri kỉ của mình giúp cho người bạn cảm thấy được giải tỏa được những nỗi sợ hãi và ấm ức trong lòng. Những câu hỏi thăm của ông cũng mang trong đó sự xót xa, thương cảm cho người bạn của mình. Quan Tuần tuổi tác vốn đã cao, người lại gầy gò và ốm yếu, những hành động mà đám cướp gây đã càng làm ảnh hưởng trầm trọng tới sức khỏe của vị quan già. Cũng chính bởi vậy mà tất cả mọi người đều lo lắng, quan tâm tới tình hình sức khỏe của ông. Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến cũng khuyên nhủ bạn mình rằng đừng nên nói lí với phường ngông cuồng. Cứ đưa vật chất cho lũ táng tận lương tâm ấy thì chí ít chúng cũng để yên cho ông. Bằng những từ ngữ tình cảm và lời an ủi, ông tận tâm chia sẻ niềm lo lắng và sự thương cảm với người bạn tri kỉ. Bức tranh về sự tàn bạo của kẻ cướp và đau đớn của quan Tuần lên đến đỉnh điểm qua những câu thơ, mở ra một không gian cảm xúc chân thật và sâu sắc. Điều này cho thấy sự châm biếm và mỉa mai của tác giả đối với những hành vi xấu này.
Nguyễn Khuyến không chỉ dừng lại ở việc đặt câu hỏi và thể hiện sự quan tâm và lo lắng, mà ông còn nhắc nhở quan Tuần về sự cẩn trọng trong giao tiếp với xã hội. Ông khuyến cáo rằng việc không nên "ky cóp" trước mặt phường ngông cuồng, mà thay vào đó, cần giữ cho lòng bình tĩnh và khôn ngoan để tránh những hiểu lầm và phiền toái không đáng có. Trong bài thơ, tác giả sử dụng những câu hỏi hài hước để truyền tải thông điệp. Ví dụ như câu hỏi "Kẻ xấu cướp của đánh người tàn ác như vậy, nhưng chỉ bị tác giả lên án bằng một lời trách cứ quân tệ nhỉ?" hay câu hỏi "Quan tuần già cả bị hành hạ, bị lèn, mang, bỏ giữa đông, đánh đến sứt đầu mẻ trán, nhưng tác giả lại cho rằng như thế là nhẹ, chỉ sẽ sầy da trán." Những câu hỏi này mang tính chất trào phúng và hài hước, nhằm chỉ ra sự ngớ ngẩn và vô dụng của quan tuần và kẻ cướp.
Đáp lại lời hỏi thăm của Nguyễn Khuyến, quan Tuần cũng gửi lại một bức thư để cảm ơn tấm lòng của người bạn thân. Ông cảm ơn những lời hỏi thăm của người bạn từ nơi phương xa, ông cũng giãi bày những suy nghĩ, những cảm xúc của mình khi phải trải qua sự việc đáng sợ ấy. Ông dường cũng thở dài cho hiện thực xã hội đã dần mất đi những đạo đức vốn có của nó mà ngày càng trở nên loạn lạc, suy đồi. Độc giả dường như cũng vô cùng kính nể với tình bạn khăng khít giữa hai người bạn ấy. Tuy họ không thể cùng nhau trải qua những sự việc trong cuộc sống, thế nhưng họ luôn sẵn sàng giúp đỡ, chia sẻ với nhau từ những câu chuyện nhỏ bé tới những câu chuyện to lớn trong cuộc sống. Có lẽ, đó chính là điều đáng quý nhất cần có ở mỗi tình bạn của chúng ta.
Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến đã thực để lại một dấu ấn sâu sắc trong lịch sử văn hóa Việt Nam của chúng ta qua bài thơ này, khẳng định giá trị vô song của tình bạn và lòng nhân ái trong cuộc sống. Bài thơ "Hỏi thăm quan tuần mất cướp" của Nguyễn Khuyến là một bài thơ trào phúng, nhấn mạnh một thái độ mang tính châm biếm và mỉa mai. Tiếng cười trào phúng trong bài thơ được thể hiện qua giọng điệu mỉa mai - châm biếm và giọng điệu hài hước. Tôi tin rằng, ông sẽ mãi luôn tỏa sáng trên nền trời rộng lớn kia với những tác phẩm in dấu ấn trong lòng độc giả mọi thời đại bây giờ, đưa đất nước ta lên `1` tầm cao mới.
-----Xin 5*+tim+ctrlhn-----
$@banhbeogacha''$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
