0
0
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
6
2
Đáp án:
Ngày mùa đông trời rét buốt và nhanh tối. Mới 18h tối mà trời đã đen kịt. Hôm nay, mẹ đi làm về muộn, nên em đã có một trải nghiệm tuyệt vời. Đó là tự tay chuẩn bị món mì mà mẹ thích nhất.
Em đã nhiều lần xem mẹ nấu món mì này nhưng hôm nay là lần đầu tiên em tự làm. Đầu tiên, em chuẩn bị các nguyên liệu trước. Việc này không khó chút nào, vì chỉ cần chạy xuống siêu thị dưới nhà là em đã mua đủ rồi. Sau đó, em nhanh nhẹn vào bếp để bắt đầu nấu ăn. Trước hết là nhặt rau cải bẹ, rồi cắt tỉa nấm, thái cà chua. Hằng ngày mẹ làm loáng cái là xong mà em làm lại cảm thấy khó hơn hẳn. Vừa sợ đồ bị cắt xấu đi, lại còn sợ cà chua bị nát. Vỏ cà chua mẹ tước một đường là xong, em phải tước từng chút một, chậm rì. Đến lúc bắt tay vào nấu, em còn quên nấu nước sôi từ trước, thành ra cứ loay hoay mãi. Lúc rửa sợi mì rau củ, em còn suýt làm rơi mì ra ngoài lúc chắt nước. Thật là vụng về. Chuẩn bị xong hết, em bắt tay vào nấu. Đầu tiên là phi hành cho thật thơm, xíu nữa thôi là em làm cháy hành mất. Tiếp đó là cho cà chua vào đảo mềm, rồi mới cho thịt bò vào xào cùng. Em phải hết sức nhanh tay và nghiêm túc quan sát để không làm thịt bị cháy. Tiếp đó là cho nước vào, chờ nước sôi thì thả sợi mì vào trong. Mì chín thì mới cho rau và nấm vào. Để xác định sợi mì đã chín, em phải ăn thử đến ba sợi mì thì mới chắc chắn được. Chỉ nấu có một nồi mì, mà em nhễ nhại mồ hôi đến ướt cả lưng áo. Vậy mà ngày nào mẹ cũng tất bật chuẩn bị ba bữa cơm tươm tất cho cả nhà. Nghĩ vậy, em lại càng thương mẹ nhiều hơn. Khi hoàn thành nồi mì, thì mẹ cũng về đến nhà. Em háo hức múc mì ra từng tô để mời mẹ dùng thử. Em thấy mì chẳng ngon như mẹ nấu, nhưng mẹ lại ăn ngon lành. Nhìn nụ cười hạnh phúc và đôi mắt đỏ hoe của mẹ, em biết rằng mẹ đang rất vui và hạnh phúc.
Bữa tối ấm áp và xúc động ấy là kỉ niệm tuyệt vời mà em sẽ luôn khắc ghi trong lòng. Em cũng tự nhủ, từ nay sẽ chăm chỉ giúp mẹ nấu cơm và dọn dẹp nhà cửa. Để mẹ luôn được mỉm cười hạnh phúc.
Giải thích các bước giải:
I – Mở bài
– Giới thiệu về ngày đi học đầu tiên đáng ghi nhớ.
– Cảm xúc, ấn tượng chung
II – Thân bài
1 – Chuẩn bị tới trường
– Cảnh sắc thiên nhiên, tâm trạng (miêu tả cảnh và miêu tả nội tâm)
– Chuẩn bị đến trường: Bút thước, sách vở, các đồ dùng khác
– Trên đường đi tới trường: Cảnh vật, tâm trạng, bạn bè
2 – Tới trường
– Cảnh ngôi trường: Cổng trường, sân trường, không khí náo nức, đông vui
– Lớp học: Phòng học mới, cô giáo, bạn bè, đồ dùng trong lớp.
– Tâm trạng, cảm xúc trước những điều mới lạ.
3 – Sự việc gây ấn tượng
– Cô giáo, một vài bạn trong lớp
– Sự việc hoặc người bạn cùng bàn đáng ghi nhớ.
– Bài học đầu tiên
III – Kết bài
– Ý nghĩa của trường lớp đối với tuổi thơ.
– Ấn tượng, cảm xúc sâu sắc của bản thân, lời tự hứa
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Mở bài (theo cách gián tiếp): Trong cuộc sống của mỗi người, bên cạnh những người bạn đồng trang lứa, những người thân trong gia đình luôn là những người đặc biệt, để lại dấu ấn sâu sắc trong trái tim ta. Dù mỗi người có cách thể hiện sự yêu thương và quan tâm khác nhau, nhưng tình cảm dành cho ông bà luôn là một tình cảm thiêng liêng và khó có thể diễn tả hết bằng lời.
Thân bài: Ông em là một người rất đặc biệt, dù đã ở tuổi cao nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và vui vẻ. Mỗi khi thấy ông chăm chỉ làm việc, em lại cảm thấy mình học hỏi được nhiều điều từ ông. Ông thường ngồi bên chiếc bàn gỗ cũ, với đôi tay gân guốc và làn da sạm nắng, khéo léo cắt tỉa từng cây bonsai trong khu vườn nhỏ. Cái cách ông chăm chút từng cành, từng lá như đang truyền tải một thông điệp về sự kiên nhẫn và lòng yêu thương. Đôi mắt ông, dù đã mờ đi nhiều vì tuổi tác, nhưng vẫn sáng lên khi ông trò chuyện về những ngày tháng trước kia, khi ông làm nông và vất vả chăm lo cho cả gia đình. Hình ảnh ông làm việc, chăm sóc cho từng cây, từng con vật nhỏ như thể đang chăm sóc chính gia đình mình khiến em cảm thấy lòng mình ấm áp, tự hào. Dường như, ông chính là hình mẫu về sự kiên cường, giản dị mà ấm áp, là tấm gương để em học hỏi trong cuộc sống.
Kết bài (theo cách gián tiếp): Tình yêu thương của ông không chỉ hiện diện qua những hành động chăm sóc, làm việc mỗi ngày mà còn là những bài học quý giá về cuộc sống. Em hiểu rằng, qua từng cử chỉ và hành động của ông, em không chỉ học được sự cần cù, chăm chỉ mà còn là sự kính trọng, yêu thương vô bờ mà ông dành cho gia đình. Càng lớn lên, em càng thấy mình may mắn khi có ông là người thầy đầu tiên dạy em về giá trị của sự chăm sóc và yêu thương.
`#Brian02`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin