Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài thơ Thu Vịnh teo trình tự tả là từ cảnh đến tình, từ tình đến người. Câu thơ cuối cùng có cái gì đó có vẻ còn lửng lơ mà lại kín đáo, nhờ đó càng làm tăng thêm chất suy tư của bài thơ. Nhà thơ Nguyễn Khuyến miêu tả cảnh mùa thu ở quê hương mình, từ màu trời, ngọn trúc, mặt nước, ánh trăng đến chùm hoa trước giậu, tiếng ngỗng trên không... để dẫn dắt ta đến thứ cảm xúc đầy suy tư, trăn trở ẩn trong cảnh vật. Qua đó, ông gửi gắm tâm trạng xót xa, nuối tiếc của mình vào bóng hình trời thu quê hương, cảnh đất nước rơi vào tay giặc ngoại xâm, quá khứ đẹp không còn nữa mà mình thì đành lực bất tòng tâm.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Nhận xét về nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến trong bài thơ là:
Nỗi thẹn của 1 nhà Nho khiên tốn kín đáo dãi bày tam sự yêu nước tha thiết, quyết giữ vững khí tiết, xem người xưa như tấm gương để răn mình
Nỗi thẹn chứng minh cho một nhân cách cao đẹp của một con người luôn đau đáu với đất nước với quê hương
cậu tham khảo nhá
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin