

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
"Mùa hạ” là một bài thơ được Xuân Quỳnh sáng tác khi tuổi trẻ đã đi qua. Lúc đó chị đã là một phụ nữ từng trải và đứng tuổi, nhưng cái rực cháy, cái khát khao của một thời vẫn rạo rực qua từng câu thơ.
Bài thơ “Mùa hạ” được nữ nghệ sĩ viết khi tuổi thanh xuân đã qua. Tuy đã qua đi khoảng thời gian đẹp đẽ ấy nhưng những khao khát những ước mơ vẫn rạo rực trong chị, được chị thể hiện qua từng câu thơ. Bài thơ mở đầu với:
“Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi”
Những câu thơ đầu tiên dường như chị đang được đắm mình vào thiên nhiên mùa hè rực rỡ. Chị cảm nhận mùa hè bằng đủ các giác quan, thính giác lắng nghe tiếng chim reo. Thị giác nhìn bầu trời xanh biếc, nhìn ánh nắng tràn trên khắp ngả đường, nhìn cây cối sinh sôi. Vị giác cảm nhận mật ngọt của hoa trái. Và mùa hạ còn là mùa mà những chặng đường mới được mở ra. Một mùa hè tuyệt vời, đong đầy và đẹp đẽ.
Sau đó là khổ thơ thứ hai:
“Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.”
Tại sao lại nói mùa hạ là mùa không thể giấu che? Phải chăng dưới ánh nắng rực rỡ kia mọi vật đều không muốn che đậy bất kì điều gì. Đều sẽ trở nên trong trắng và tinh khiết, giống như biển xanh và cánh buồm trắng? Phải chăng dưới cái nắng rực rỡ của mùa hè tâm hồn con người được gột rửa, sẽ chẳng còn trĩu nặng sầu lo và cay đắng? Hay những điều không thể giấu che kia là những tổn thương, những đắng cay của cuộc đời mà ta vẫn luôn chôn giấu trong lòng? Sau khi đắm mình trong ánh nắng tất cả đều hóa hư không, sau cùng chỉ còn lại tâm hồn sáng trong, tinh khiết tràn đầy thơ ca?
“Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu.”
Theo lời Xuân Quỳnh thì mùa hạ là mùa của những ước mơ, những dục vọng nhiều không kể xiết. Liệu rằng đây có phải là tuổi trẻ hay không? Có rất nhiều ước mơ và dục vọng. Tuổi trẻ nào có ai không mang trong mình những ước mơ và khát vọng. Và chúng ta luôn cố gắng hết sực mình để theo đuổi những ước mơ và dục vọng ấy, khát khao mong ước được chạm tới ước mơ. Nhưng con đường đi tới ước mơ có bao giờ dễ dàng, con đường ấy luôn đầy thử thách, gió bão. Cũng như mùa hè rực rỡ nhưng lại nhiều mưa bão nhất năm. Tuổi trẻ cũng dễ rung động, đôi khi chỉ là cái lướt qua cũng làm ta lưu luyến cả một đời. Tựa như chỉ thoáng cảm nhận được chút hơi ấm của ánh nắng sau cơn mưa rào, lại đem lòng yêu luôn cả cái nắng mùa hè.
“Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa”
Khổ thơ viết về những hình ảnh thân thuộc của mùa hạ: là những cánh diều giấy trên bầu vòm trời cao vút vào buổi chiều mùa hạ, là tiếng cuốc giục giã vào buổi trưa hè nắng cháy, là tiếng dế kêu rả rích suốt đêm hè oi ả. Những hình ảnh, âm thanh ấy dường như đưa ta về lại những mùa hè khi còn bé, được thả diều, bắt ve, tắm suối. Qua những dòng thơ của Xuân Quỳnh khiến lòng ta bồi hồi nhớ lại những năm tháng ấy.
“Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.”
Hai câu thơ “Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa. Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?” như câu hỏi khi vô thức thốt ra khi chị chợt ngỡ ngàng phát hiện hình như cái tuổi trẻ rực rỡ đầy khát khao và mơ ước đã qua rồi. Dường như chị muốn níu giữ nó, chị nuối tiếc cái thời thanh xuân ấy. Nhưng rồi, chị lại tự tìm cho mình được câu trả lời “Mà mặt đất màu xanh vẫn biển. Quả ngọt thắm thiết vẫn màu hoa".
” Mùa hạ” của Xuân Quỳnh thật sự là một bài thơ hay, giàu màu sắc triết lí về con người và cuộc đời. Đọc ” Mùa hạ” ta thấy ngời ngời một niềm tin, ngời ngời một niềm lạc quan khi nghĩ về cuộc sống. Ta sẽ sống đẹp hơn, vui hơn và tha thiết hơn với chính mình và với mọi người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Mùa hạ là mùa gắn liền với những kỷ niệm đặc biệt trong cuộc sống của mỗi con người. So với các mùa khác trong năm, mùa hạ có vẻ ít được ưu ái hơn, vì nó không mang cái mát mẻ của mùa thu, cũng không có sự ấm áp của mùa xuân hay cái rét tê tái của mùa đông. Mùa hạ nổi bật với cái nắng cháy da, nóng bỏng và khô cằn. Tuy nhiên, chính sự khắc nghiệt của mùa hè lại là nguồn cảm hứng bất tận cho các thi sĩ, trong đó có Xuân Quỳnh, người đã viết nên bài thơ “Mùa hạ” với những cảm nhận sâu sắc về mùa hè, cũng như về tuổi trẻ và những khát khao, ước mơ không ngừng.
Bài thơ "Mùa hạ" của Xuân Quỳnh không chỉ là một bài thơ về thiên nhiên, mà còn là bài thơ về tuổi trẻ, về những đam mê và khát vọng của con người. Qua đó, tác giả thể hiện những cảm nhận tinh tế của mình về mùa hè và tuổi thanh xuân đã qua. Những hình ảnh trong bài thơ không chỉ đẹp đẽ, trong sáng mà còn đầy sức sống và đầy ắp những kỷ niệm.
Bài thơ bắt đầu với những cảm nhận rõ nét về mùa hè qua các giác quan: “Đó là mùa của những tiếng chim reo, trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả, đất thành cây, mật trào lên vị quả.” Tác giả đã khéo léo dùng ngòi bút tinh tế để miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mùa hạ, không chỉ bằng mắt nhìn mà còn bằng cảm nhận của thính giác, vị giác và xúc giác. Mùa hè hiện lên rực rỡ qua màu xanh biếc của bầu trời, âm thanh vui tai của những đàn chim reo, cái nắng mạnh mẽ bao phủ khắp mọi nơi. Những từ ngữ như “mật trào lên vị quả” hay “đất thành cây” khiến ta cảm nhận được sự sống động, căng tràn nhựa sống của mùa hè. Đó là mùa của sự phát triển, sự vươn lên và là mùa của những chặng đường mới, đầy hứa hẹn.
Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.
Tiếp theo, Xuân Quỳnh tiếp tục miêu tả mùa hạ qua ánh sáng của mặt trời. Mùa hạ không thể giấu che vì mọi sự vật đều phải phơi bày dưới ánh nắng gay gắt. “Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng, từ những miền cay đắng hoá thành thơ.” Mùa hè trong bài thơ là mùa của sự phơi bày và khám phá. Dưới cái nắng vàng rực rỡ, không có gì có thể che giấu, mọi vật đều trở nên tinh khiết và đẹp đẽ. Dưới ánh sáng đó, những nỗi buồn, những gian nan, thử thách trong cuộc sống cũng như những khó khăn của tuổi trẻ sẽ dần dần biến thành những bài thơ đẹp đẽ, như một lời khẳng định rằng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, thì sức sống, sự tươi mới và niềm tin vào tương lai vẫn luôn cháy bỏng.
"Mùa hạ là mùa của những ước mơ, những dục vọng muôn đời không xiết kể.” Đúng vậy, mùa hạ chính là mùa của những khát khao, những đam mê cháy bỏng không ngừng, đặc biệt là đối với tuổi trẻ.
Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu
Đọc bài thơ mùa hạ của Xuân Quỳnh, người đọc hiểu được mùa hạ gắn liền với mỗi giai đoạn của cuộc đời con người. Mùa hạ của Xuân Quỳnh là mùa của những đam mê, những giấc mơ và khát vọng. Liệu rằng những điều ấy có phải là nhà thơ đang nhớ lại những năm tháng tuổi trẻ của mình? Tuổi trẻ nào mà ai chả không mang trong mình ước mơ và khát vọng lớn. Mùa hè với cái nắng gắt và những cơn gió bão chính là hình ảnh ẩn dụ cho những thử thách trong cuộc sống. Mỗi bước đi đến ước mơ đều không hề dễ dàng. Con đường chinh phục ước mơ luôn đan xen với những khó khăn, thử thách, những cơn bão của cuộc đời. Tuy nhiên, chính những khó khăn ấy lại tạo ra sức mạnh để con người có thể trưởng thành và chạm tới những đỉnh cao mới. Đó là một hành trình đầy gian nan, nhưng cũng đầy hy vọng và ước mơ.
Mùa hạ cũng là mùa của những kỷ niệm tuổi thơ. Trong bài thơ, Xuân Quỳnh đã miêu tả những hình ảnh gợi nhớ về một thời tuổi trẻ đầy ngây thơ và vô tư: “Đó là mùa của những buổi chiều, cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút, tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức.” Những hình ảnh này không chỉ là những ký ức của riêng tác giả mà còn là ký ức chung của nhiều người, những buổi chiều hè cùng bạn bè thả diều, tiếng dế vang lên suốt đêm hè oi ả. Mùa hạ trong thơ Xuân Quỳnh không chỉ gắn liền với sự nóng bức của mùa hè, mà còn là mùa của những kỷ niệm đẹp, những khoảnh khắc hồn nhiên không thể nào quên.
Kết thúc bài thơ là nỗi lòng tâm sự luyến tiếc của tác giả với mùa hè tươi đẹp rạng rỡ. “Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?” là câu hỏi vô thức chợt nhận ra thời gian của tuổi trẻ đã trôi đi. Xuân Quỳnh giật mình tự hỏi chính mình rằng có thể níu giữ những khát khao, níu giữ tuổi trẻ được không?
Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.
Cuối cùng, bài thơ khép lại bằng những câu hỏi đầy ưu tư: “Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa, ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?” Đây là nỗi niềm luyến tiếc của tác giả với mùa hè tươi đẹp và với những khát khao, ước mơ chưa thực hiện được. Xuân Quỳnh như chợt nhận ra rằng thời gian trôi qua quá nhanh, tuổi trẻ không thể quay lại. Những ước mơ ấy có thể sẽ không bao giờ trở lại, nhưng tác giả vẫn hy vọng vào một tương lai đầy hi vọng và khát khao cháy bỏng.
Bài thơ "Mùa hạ" của Xuân Quỳnh không chỉ là những cảm xúc về thiên nhiên, mà còn là những suy tư sâu sắc về cuộc sống và tuổi trẻ. Tác giả đã gửi gắm thông điệp ý nghĩa về cuộc sống: tuổi trẻ là thời điểm của nhiệt huyết, của khát vọng và ước mơ. Mùa hạ trong bài thơ không chỉ là mùa của cái nắng, mà còn là mùa của sự sống, sự tươi mới, là mùa của những khát vọng không ngừng cháy bỏng. Bài thơ này khơi gợi niềm tin vào sự lạc quan và hy vọng, để mỗi người trong chúng ta dù đã qua đi một thời tuổi trẻ, vẫn có thể sống hết mình, làm những điều mình mong muốn và theo đuổi những ước mơ của riêng mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
139
116
370
CHÚC BẠN HỌC TỐT
139
116
370
bài này mình làm khổ lắm
139
116
370
nhờ bố ghi cho nhanh
20
8788
14
mac du chx doc nhung mik van thay y chi no luc cua bn chuc bn hc tot nhe!!!!!!!!!!