viết bài văn phân tích, đánh giá tình cảm của tác giả với thiên nhiên trong bài thơ Ngắm Trăng của Hồ Chí Minh
giúp mình gấp với ạaa
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp Án:
Bài thơ “Ngắm Trăng” của Hồ Chí Minh là một tác phẩm thơ mang tính chất tình cảm và tương tác sâu sắc giữa tác giả và thiên nhiên. Tác giả thể hiện tình yêu và sự kết nối mạnh mẽ với thiên nhiên thông qua việc ngắm trăng và tận hưởng vẻ đẹp của nó.
Tác giả tạo nên một bầu không khí thơ mộng và lãng mạn trong bài thơ bằng cách sử dụng ngôn ngữ tươi đẹp và hình ảnh tinh tế. Ông miêu tả trăng như một “đĩa trăng tròn” và “ánh trăng trắng như ngọc”, tạo nên hình ảnh rực rỡ và quyến rũ. Từng chi tiết nhỏ như “cánh đồng trăng” và “cánh đồng hoa” càng làm tăng thêm sự sống động và mê hoặc của bức tranh thiên nhiên.
Tác giả cảm nhận sự thanh tịnh và yên bình của thiên nhiên qua việc miêu tả âm thanh của “gió thổi lá rơi” và “sóng vỗ bờ cát”. Những âm thanh này tạo ra một không gian yên lặng và tĩnh mịch, đồng thời tạo nên một cảm giác thoải mái và thư thái cho tác giả.
Tình cảm của tác giả với thiên nhiên trong bài thơ là một tình cảm sâu sắc và mê hoặc. Tác giả không chỉ đơn thuần ngắm nhìn trăng mà còn tận hưởng và đắm mình trong vẻ đẹp của nó. Thiên nhiên trở thành nguồn cảm hứng và niềm vui cho tác giả, mang lại cho ông sự thoải mái và sự an ủi trong cuộc sống.
Tuy nhiên, bên cạnh tình cảm yêu mến, tác giả cũng thể hiện sự nhìn nhận sâu sắc về sự tương phản giữa vẻ đẹp tự nhiên và cuộc sống xung quanh. Ông nhìn thấy “những ngôi nhà đèn sáng” và “những ngọn đèn phố” như một sự tương phản với vẻ đẹp tự nhiên của trăng. Điều này cho thấy tác giả nhìn nhận sự phân cách giữa thiên nhiên và cuộc sống đô thị, và tình cảm của ông với thiên nhiên là một sự trốn trán và tìm kiếm sự thanh thản trong một thế giới bận rộn và xô bồ.
Tóm lại, trong bài thơ “Ngắm Trăng”, tác giả Hồ Chí Minh thể hiện tình cảm mê hoặc và kết nối sâu sắc với thiên nhiên. Tình yêu và sự tận hưởng vẻ đẹp của trăng và thiên nhiên nói chung là một nguồn cảm hứng và niềm vui cho tác giả, đồng thời mang lại sự thoải mái và an ủi trong cuộc sống.
#hocsinhchuyenhoa
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Thơ xưa yêu cảnh thiên nhiên đẹp
Mây gió, trăng hoa, tuyết núi sông”.
Thiên nhiên đã trở thành nơi chốn bình yên để tâm hồn thanh khiết của người nghệ sĩ nương náu, không vướng bụi trần. Đối với vị lãnh tụ Hồ Chí Minh – người chiến sĩ cách mạng cộng sản lại đến với thiên nhiên trong hoàn cảnh trớ trêu nhưng vẫn toát lên tình yêu sâu đậm dành cho thiên nhiên.
“Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ”
Mở đầu thi phẩm là những vần thơ phác họa một cách chân thực cuộc sống trong tù khổ cực và gian lao của Bác. Điệp cấu trúc “không...không...” đã khắc họa cuộc sống khó khăn, thiếu thốn nơi chốn ngục tù. Thời xưa, rượu và hoa đã trở thành thú vui tao nhã không thể thiếu cho những người lãng tử vì nghệ thuật, trong những buổi ngắm trăng đầy lãng mạn. Hình ảnh trăng lúc này càng trở nên rõ nét và sinh động hơn.
Bác đắm say trước cảnh đẹp đêm trăng. Vầng trăng ấy đã chiếu rọi tâm hồn thi nhân, khúc xạ những cảm xúc, những rung động với hoàn cảnh thực tại khiến bác có chút bối rối. Trăng luôn là nguồn cảm hứng bất tận của các thi nhân. Từ đó có thể thấy hoàn cảnh ngắm trăng của Bác khá đặc biệt, không được tự do, thoải mái. Tuy nhiên, hình ảnh vầng trăng đã xua đi mọi khó khăn đó. Ánh sáng của vầng trăng đối lập hoàn toàn với góc tối nơi ngục tù. Đó chính là ánh sáng duy nhất của người chiến sĩ cách mạng nên “khó hững hờ”.
Hai câu thơ kết, tác giả cho người đọc thấy rõ sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người.
“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”.
Tuy có sự đối lập những khi tất cả hòa vào làm một lại tạo nên một bức tranh rất đỗi trữ tình và lãng mạn. Hình ảnh thi nhân được khắc họa nổi bật ở khía cạnh người chiến sĩ không chút vướng bận, khổ đau trước sự gò bó, thiếu thốn nơi nhà tù. Trước hoàn cảnh đó, Bác đã quên đi thế giới hữu hình xung quanh mình để thưởng nguyệt và vẫn giữ một phong thái ung dung, lạc quan, tự tại.
Biện pháp nhân hóa được sử dụng “Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”, vầng trăng trở nên tuyệt đẹp và thật có hồn. Ánh trăng “nhòm” qua khung cửa sổ nhà tù tối tăm với những khung sắt han gỉ để trở thành tri âm, tri kỉ của người tù binh, người chiến sĩ cách mạng.
Ngắm trăng chính xác là một bài thơ tiêu biểu trong tập Nhật kí trong tù. Đúng như nhà phê bình văn học Hoài Thanh đã nói: “Thơ Bác đầy trăng”. Trăng hay thiên nhiên nói chung chính là nguồn cảm hứng vô tận trong thơ Bác.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Sự kiện
400
619
188
xin hay nhất đc k ạ