

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Chúng ta vẫn thường hay nói hay trêu nhau về văn chương, nghệ thuật đó là " Nghệ thuật là ánh trăng lừa dối". Có thể trăng không đẹp như vậy nhưng qua những ngôn từ, những sự tưởng tượng của tác giả thì nó đẹp đến nỗi không thể tả nổi. Nhưng ai đã được gặp ánh trăng đó đâu ngoài những người sáng tác, những người nghệ sĩ thực thụ. Nhưng trong câu chuyện của Nguyễn Quang Sáng không lại không cho rằng nghệ thuật, văn chương là lừa dối mà phải thật thì mới có thể đi vào trong tim của những người đọc thông qua truyện " Bài học tuổi thơ:.
Truyện được kể qua cuộc nói chuyện giữa tác giả và đứa con trai 11 tuổi của ông kể về đứa bạn học được không điểm. Trước đây chính tác giả cũng đã kể câu chuyện rằng mình viết luận văn được 1/20 điểm đã bị mọi người cười vì không biết sao lại có thể trở thành nhà văn. Còn về đứa bạn cùng lớp của người con khi cô giáo giao đề bài tả về người ba làm việc đêm. Đây tưởng chừng là đề bài dễ nhưng đứa bé đó bị 0 điểm. Khi biết lý do ai trong chúng ta cũng trầm xuống, im lặng mà không nói lên lời.
Bài học tuổi thơ trước tiên mà tác giả muốn nhắc chúng ta là phải trung thực, trung thực trong mọi hoàn cảnh dù là cuộc sống hay trong văn chương. Cậu bé trong câu chuyện bị "0 điểm" vì cậu bé ấy đã mồ côi bé từ nhỏ chỉ sống với mẹ. Nếu là đứa trẻ khác thì đã tưởng tượng để viết về một người bố khác nhưng không cậu bé đã để trắng giấy thi.
Và điểm "0" mà tác giả nhắc đến cũng là điểm dành cho cô giáo khi đã chưa ứng xử thật khéo léo và nhìn nhận sự việc thấu đáo.
Cốt truyện đơn giản, dễ hiểu, xoay quanh cuộc trò chuyện giữa hai cha con. Câu chuyện được kể thông qua điểm nhìn của người cha – người kể chuyện ngôi thứ nhất. Đây là điểm nhìn xuyên suốt tác phẩm, giúp cho câu chuyện trở nên sinh động, cụ thể, giàu cảm xúc và chân thật hơn. Thành công của truyện là đã xây dựng được những nhân vật thật tiêu biểu……
Qua câu chuyện, chúng ta thấy rằng sáng tạo không đồng nghĩa với bịa đặt, chúng ta phải trung thực, từ đó sẽ mang lại giá trị và ý nghĩa cho tác phẩm, cho chính bản thân mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin