

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Sau khi đọc khổ cuối bài thơ "Đường về quê mẹ" của Lưu Trọng Lư, tôi cảm nhận được sự xúc động và lòng trọng dụng sâu sắc. Bài thơ đã khéo léo tái hiện hình ảnh của một người con xa quê, đang trên đường trở về với tình yêu thương và kỷ niệm tuổi thơ.
Từng câu thơ trong khổ cuối đan xen những hình ảnh đẹp và những cảm xúc chân thành. Tôi cảm nhận được sự nhớ nhung và tiếc nuối của người con khi nhìn lại quê hương xa xôi, nơi đã trải qua bao kỷ niệm đáng nhớ. Những cánh đồng lúa xanh mướt, những con đường quen thuộc, những ngôi nhà thân thương - tất cả đều gợi lên trong tâm trí tôi một cảm giác ấm áp và hoài niệm.
Bài thơ cũng thể hiện sự biết ơn và lòng tri ân đối với quê hương. Người con trở về không chỉ để tìm lại ký ức mà còn để trân trọng và ghi nhớ những giá trị văn hóa và tình yêu thương mà quê hương đã trao cho mình. Tôi cảm nhận được sự tự hào và lòng biết ơn sâu sắc của người con dành cho quê hương.
Đọc khổ cuối bài thơ "Đường về quê mẹ" khiến tôi nhận ra rằng quê hương không chỉ là nơi sinh ra và lớn lên, mà còn là nơi chứa đựng những giá trị tinh thần và kỷ niệm đáng quý. Tôi hiểu rằng không có gì thay thế được tình yêu và sự gắn bó với quê hương. Bài thơ đã khắc sâu trong tâm trí tôi một thông điệp về tình yêu và lòng biết ơn đối với quê hương, và tôi sẽ luôn mang trong lòng sự tự hào và trân trọng đối với nơi mình gọi là quê mẹ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Đường về quê mẹ của Đoàn Văn Cừ là một bài thơ hay viết về quê hương và người mẹ. Mở đầu bài thơ là tiếng gọi “u tôi” vang lên với cảm xúc yêu thương, trân trọng. Tiếp đến, nhân vật “tôi” kể lại kỉ niệm vào mỗi mùa xuân được mẹ dắt về thăm quê ngoại. Con đường về quê đã in sâu vào tâm trí của “tôi” với những hình ảnh thật thân thuộc. Đó là dặm liễu, rặng đề nơi ven đường mà tôi đi qua. Trên bầu trời, áng mây trắng ngần. Còn phía xa, dòng sông trắng lượn ven đê. Cồn xanh, bãi mía bạt ngàn có người đang xới cà ngô rộn bộn bề. Nhưng có lẽ in đậm trong tâm trí của “tôi” chính là hình ảnh của “u tôi”. Dù người đã đứng tuổi nhưng vẫn không khác gì thời con gái. Hình ảnh của u hiện lên toát lên vẻ hiền thục, dịu dàng với thúng cắp bên hông, đầu đội nón lá, đeo khuyên vàng, mặc yếm thắm, áo the nâu. Tuổi tác cũng không thể làm mất đi nét hồng hào ở u với mắt sáng, môi hồng, má đỏ au. Nhớ về hình ảnh đó, “tôi” càng thêm buồn bã, xót xa trước hiện thực, phải trở về thăm quê một mình. Và dưới gió chiều bụi mịt mù, bóng lưng chăm chỉ làm tác giả phân vân không biết là của mẹ hay của thiếu nữ nào. Trên con đường về quê, “tôi” gặp lại những người quen, được nghe lời khen về u mà lòng thấy hãnh diện vô cùng. Bài thơ đã thể hiện được tấm lòng yêu thương tha thiết với quê hương, người mẹ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Mình xin lỗi ~
https://download.vn/doan-van-cam-nhan-bai-tho-duong-ve-que-me-70616 link cậu chép đúng ko
tui nhắc còn bị nó kêu là c h.ó mà
lá o
🫨🫨🫨 lá quáo
hiểu hiểu
(ò_ó)
(ㆆ_ㆆ)
"Tới đường làng gặp những người quen
Ai cũng khen u nết thảo hiền,
Dẫu phải theo chồng thân phận gái
Đường về quê mẹ vẫn không quên".
Chỉ với bốn câu thơ đã khắc họa rõ nét hình ảnh về một người phụ nữ, một người mẹ thảo hiền. Câu thơ mở đầu gợi ra không gian làng quê thân thuộc, gần gũi khi vừa mới tới đầu làng đã "gặp những người quen". Cụm từ "người quen" càng khiến ta cảm nhận được sự gắn bó, gần gũi của u với làng xóm. Câu thơ thứ hai là lời khen mộc mạc, chân thành của người dân xung quanh dành cho người mẹ của nhân vật trữ tình. Hai từ "thảo hiền" đã nói lên phẩm chất đạo đức truyền thống của người phụ nữ Việt Nam. Đây không chỉ là lời khen mà còn là lời tri ân của nhà thơ dành cho mẹ. Đến câu thơ thứ ba, giọng thơ trùng xuống, gợi sự xót xa trước thân phận phụ nữ phải rời bỏ cha mẹ để theo về quê chồng. Tuy là phận gái phải theo chồng nhưng điều ấy cũng làm nổi bật hơn đức hạnh và sự chung thủy của người phụ nữ. "Đường về quê mẹ vẫn không quên" là điểm sáng của cảm xúc. Dù đã ở nhà chồng bao nhiêu năm nhưng người mẹ vẫn hướng lòng mình về với quê hương, về mẹ cha. Điều đó đã thể hiện tấm lòng hiếu nghĩa, thủy chung của người mẹ. Hình ảnh "đường về quê mẹ" không chỉ là con đường mà còn là biểu tượng của quê hương, cội nguồn, của gốc gác con người. Tóm lại, đoạn thơ với ngôn ngữ giản dị, mộc mạc cùng giọng thơ nhẹ nhàng; nhà thơ Đoàn Văn Cừ đã cho thấy tình cảm, sự yêu thương, trân trọng với người phụ nữ âm thầm hy sinh cho gia đình, con cái.
@LP
Bảng tin
0
50
0
hay quá bạn ơi 👍