Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài thơ "Qua đèo ngang"là một trong những tác phẩm nổi bật,có tiếng của bà Huyện Thanh Quan(1805-1848).Tên thật là Nguyễn Thị Hinh và là một nữ thi sĩ trong thời cận đại của lịch sử văn học Việt Nam.Người con gái quận Tây Hồ, Hà nội ấy đã có những cống hiến cho đời những tuyệt tác như Thăng Long thành hoài cổ,Qua chùa Trấn Bắc,Chiều hôm nhớ nhà,...Với phong cách trang nhã, bài thơ "Qua đèo Ngang" cho thấy cảnh tượng Đèo Ngang thoáng đãng mà heo hút, thấp thoáng có sự sống của con người nhưng còn hoang sơ, đồng thời thể hiện nỗi nhớ nước thương nhà, nỗi buồn thầm lặng cô đơn của tác giả.
"Bước tới Đèo Ngang bóng xà tế,
Cỏ cây chen đá,lá chen hoa."
Khung cảnh thiên nhiên nơi Đèo Ngang như hiện ra trước mắt người đọc,chỉ với vỏn vẹn 2 câu thơ tác giả đã khắc họa nên hình ảnh núi rừng Đèo Ngang hết sức chân thực và sinh động.Trong khoảnh khắc "bóng xế tà," thời điểm kết thúc trong một ngày, chỉ còn nhà thơ cô đơn tại Đèo Ngang khi mọi người đã về nghỉ ngơi,cũng chính lúc này,tác giả được ngắm nhìn vẻ đẹp yên tĩnh,cô quạnh,đẹp đẽ của nơi đây.Qua đó,hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp của Đèo Ngang được thấy qua hình ảnh "Cỏ cây chen đá, lá chen hoa," biểu tượng hóa một thiên nhiên hoang sơ nhưng đầy sức sống.
"Lom khom dưới núi,tiểu vài chú,
Lác đác bên sông,chợ mấy nhà."
Nếu hai câu trên miêu tả cảnh vật thiên nhiên nơi Đèo Ngang thì hai câu tiếp theo lại miêu tả cuộc sống con người nơi Đèo Ngang.Con người chúng ta thật nhỏ bé khi đứng trước thiên nhiên,cũng như vậy,trong vùng thiên nhiên hoang sơ và mênh mông rất ít con người sinh sống,điều này thể hiện qua từ "lom khom" và "lác đác".Tác giả đã sử dụng thành công biện pháp tu từ đảo ngữ,tạo ra hình ảnh "Lom khom - tiều vài chú," nơi một vài chú tiều đứng lom khom dưới chân núi.Tương tự đó, qua "Lác đác - chợ mấy nhà," ông tạo ra hình ảnh một số căn nhà nhỏ nhắn, lác đác ven sông.Tóm lại,2 câu trên nhấn mạnh sự không đáng kể,như một hạt cát giữa sa mạc,một dấu chấm nhỏ của con người trước sự rộng lớn,vẻ đẹp vô tận của thiên nhiên. Sự xa cách giữa cảnh vật và con người là quá lớn,tạo nên không gian hoang vu và cô đơn.
"Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia.
Đằng sau niềm tự hào về thiên nhiên,cảnh đẹp rộng lớn nơi Đèo Ngang,tâm trạng nhớ nhà của nhà thơ khi đứng trước Đèo Ngang càng được nêu rõ trên 2 câu thơ trên.Lỗi nhớ nhà,nhớ quê da diết của tác giả thật mãnh liệt,mạnh mẽ,đó chính là tình yêu của một con người yêu nước,yêu quê hương.Thay vì bộc lộ trực tiếp tình cảm, nhà thơ đã sử dụng tiếng kêu "quốc quốc"(chim đỗ quyên) và "gia gia"(chim đa đa) để thể hiện sự nhớ thương đối với đất nước và quê hương của mình, qua đó thể hiện tâm trạng đậm đà của Bà Huyện Thanh Quan.Hai câu thơ này đánh dấu một sự kết nối,liên kết giữa con người và thiên nhiên, thể hiện lòng yêu quý và nhớ nhung sâu đậm của nhà thơ đối với quê hương.
"Dừng chân đứng lại:trời,non,nước,
Một mảnh tình riêng,ta với ta."
Cuối cùng,đến với 2 câu kết của bài thơ,chúng ta có thể kết luận được rằng,tác giả đang muốn bộc lộ nỗi cô đơn tột cùng của mình."Dừng chân đứng lại, trời, non, nước" tái hiện lại tình cảnh của nhà thơ một mình đứng ở Đèo Ngang, với tầm nhìn trải ra xa xôi chỉ thấy một vẻ đẹp hoang sơ của thiên nhiên...Sự cô đơn của nhà thơ được thể hiện qua từng từ trong câu "một mảnh tình riêng," thể hiện tâm trạng riêng tư không thể chia sẻ với ai khác, và "ta với ta," chỉ có một mình nhà thơ đối diện với chính bản thân, cảm giác cô đơn và lẻ loi,cô độc.Những câu này nhấn mạnh nỗi cô đơn và sự trống trải của tác giả trước sự mênh mông của thiên nhiên.
"Qua Đèo Ngang" mang đậm dấu ấn phong cách sáng tác của Bà Huyện Thanh Quan. Qua tác phẩm, nhà thơ cũng gửi gắm lòng yêu quê hương, đất nước.
Thật ra làm đề này cho quen tay để thi hsg khỏi bỡ ngỡ nên có gì góp ý ạ
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
1169
393
1077
https://hoidap247.com/cau-hoi/6341276 giúp tui câu này ik bae chiều mai tui nộp ròi ;-;;;;;;;;;;;;;
247
1841
169
có bn lm r mằ