

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trả lời:
`⇒` Trong hai câu thơ trên, Nguyễn Khuyến thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của mình thông qua sự khiêm tốn và tôn trọng đối với người khác.
`@` Giải thích:
`-` Câu thơ "Ngân hứng cũng vừa toan cất bút" cho thấy sự khiêm tốn của Nguyễn Khuyến. Nguyễn Khuyến cho rằng việc viết văn cũng chỉ vừa đủ để cất bút, không phải là điều quá khó khăn hay đáng tự hào. Điều này cho thấy sự khiêm tốn và sự giản dị của Nguyễn Khuyến, không tự cao tự đại với tài năng của mình.
`-` Câu thơ "Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào" thể hiện sự tôn trọng và kính trọng của Nguyễn Khuyến đối với ông Đào. Điều này cho thấy sự khiêm tốn và tôn trọng của Nguyễn Khuyến đối với người khác, và ý thức về việc không tự mãn và luôn muốn học hỏi từ người khác.
`#SAD`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Hai câu thơ trên đã thể hiện vẻ đẹp tâm hồn cao quý của Nguyễn Khuyến, Ông là một người tự ý thức sâu sắc về bản thân, luôn khiêm tốn và không dễ dàng hài lòng với chính mình. Dù có cảm hứng sáng tác, ông vẫn ngừng lại vì cảm thấy chưa đủ xứng đáng, "thẹn" với những bậc tiền nhân tài hoa như ông Đào Tiềm. Điều này cho thất Nguyễn Khuyến không chỉ sáng tác để thỏa mãn cảm xúc cá nhân mà còn cân nhắc đến trách nhiệm với văn chương và giá trị truyền thống. Tâm hồn ông giàu cảm xúc, nhạy bén và luôn hướng đến sự chân - thiện - mỹ, làm nổi bật nhân cách của một nhà nho vừa tài hoa vừa đức độ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
- Trong câu thơ, Nguyễn Khuyến toan cất bút, nghĩa là ông đã có ý định viết, nhưng rồi lại "thẹn với ông Đào", tức là cảm thấy xấu hổ, không dám viết tiếp. “Ông Đào” ở đây là chỉ Đào Tấn, một người bạn thân và cũng là một nhà thơ nổi tiếng cùng thời. Việc tác giả cảm thấy thẹn khi chuẩn bị cất bút cho thấy sự tôn trọng và sự khiêm nhường của ông đối với người bạn, người thầy, hoặc đối với những người có tài năng hơn mình. Điều này thể hiện một phẩm hạnh đáng quý trong nhân cách của Nguyễn Khuyến.
- Câu thơ còn phản ánh vẻ đẹp tự nhận thức trong con người Nguyễn Khuyến. Mặc dù ông có cảm hứng và muốn thể hiện mình qua thơ ca, nhưng khi nghĩ đến ông Đào (và có thể là những người tài năng khác), ông nhận thấy mình chưa đủ khả năng hoặc chưa xứng đáng để viết. Điều này cho thấy sự khắc kỷ trong ông, khi ông không dễ dàng tự mãn với tài năng của mình mà luôn khiêm tốn và tự xem xét lại khả năng của bản thân.
- Câu thơ cũng phản ánh mối quan hệ sâu sắc và tình cảm chân thành giữa Nguyễn Khuyến và Đào Tấn. Dù là những người bạn cùng thời, Nguyễn Khuyến vẫn luôn dành sự kính trọng đối với Đào Tấn, thậm chí trong khoảnh khắc cá nhân của mình, ông vẫn lo ngại rằng mình chưa xứng đáng với người bạn tài hoa ấy.
- Từ những câu thơ này, ta có thể thấy rằng tâm hồn Nguyễn Khuyến rất tinh tế, đầy tự trọng và khiêm nhường. Dù có tài năng, ông không vội vàng khoe khoang mà luôn biết tự nhìn nhận và đánh giá bản thân một cách khách quan.
Bảng tin
17
664
15
https://hoidap247.com/cau-hoi/6324760
17
664
15
cứu
1809
897
1872
tutu