

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
DÀN Ý
1, Mở bài:
- Nêu vấn đề: Vai trò của văn trong việc bọc lộ tâm tình của tác giả
- Dẫn dắt vấn đề: Có ý kiến cho rằng: Đọc một tác phẩm văn chương,sau mỗi trang sách,ta đọc được cả nỗi niềm băn khoăn,trăn trở của tác giả về số phận con người. Và thông qua hai tác phẩm Lão Hạc và Cô bé bán diêm thì ý kiến trên lại càng được chứng minh rõ nét. Mỗi một tác giả thông qua nhân vật của mình đều gửi gắm những nỗi niềm về cuộc đời con người. Đó chính là thành công để làm nên những tác phẩm bất diệt với thời gian
2, Thân bài
* Những trăn trở của Nam Cao về số phậncon người qua truyện ngắn Lão Hạc:
- Giới thiệu truyện ngắn
+ Lão Hạc là một truyện ngắn xuất sắc của Nam Cao viết về đề tài người nông dân trước Cách mạng tháng Tám. Dưới ngòi bút của ông, người nông dân hiện lên với tất cả những vẻ đẹp nhân phẩm và ý thức làm người.
+ Truyện ngắn Lão Hạc kể về một người nông dân nghèo nhưng nhân hậu. Lão Hạc là một người quá vợ, sống cùng với con trai, và tài sản duy nhất của họ là mảnh vườn vỏn vẹn ba sào đất. Vì không có tiền cưới vợ nên anh con trai đi làm cao su, bốn năm không về. Sau 1 trận ốm dai dẳng lão không còn đủ sức để đi làm thuê, Lão phải bán con chó mà lão rất mực yêu thương. Rồi Lão mang số tiền dành dụm được và mảnh vườn sang gửi ông Giáo. Sau đó mấy hôm liên lão chỉ ăn khoai, sung luộc, rau má...Một hôm lão sao nhà Binh tư xin ít bả chó để kiết liễu đời mình.
- Lão Hạc:
+ Sống lương thiện, trung thực, có nhân cách cao quí nhưng số phận lại nghèo khổ, bất hạnh.
+Sống thì bất hạnh chỉ có cách tìm đến cái chết
-> sự nghèo khổ đã bức con người ta đến bước đường cùng
- ông giáo
+ Ông giáo là người có nhiều chữ nghĩa, có nhân cách đáng trọng…nhưng phải sống trong cảnh nghèo túng
+ là người yêu thương bạn bè, có cái nhìn rất đúng đắn về cách nhìn người
+ Ông giáo buồn vì cảm thấy cuộc đời quá đen tối
+ Ông giáo đã khẳng định niềm tin mạnh mẽ về lòng lương thiện tốt đẹp của con người "Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn" là như thế!
- con trai lão hạc
+ Điển hình cho số phận không lối thoát của tầng lớp thanh niên nông thôn
-> Cuộc đời mà Nam Cao phản ánh là xã hội của Việt Nam dưới thời Pháp thuộc, nhân dân ta phải làm thân trâu ngựa, bị áp bức, bị bóc lột nặng nề. Đau khổ nhất là người nông dân, suốt đời lam lũ mà vẫn đói rét thương tâm. Sưu cao thuế nặng phải bán vợ đợ con, phải đi làm phu mỏ, phu đồn điền cao su... Cuộc đời cha con lão Hạc cái chết quằn quại đau đớn của lão Hạc sau khi ăn bả chó đã cho thấy rõ cuộc đời "vẫn đáng buồn"... Câu nói ấy của ông giáo đã lên án và tố cáo cái hiện thực đen tối, bất công của xã hội thực dân nửa phong kiến, cái xã hội đã xô đẩy bao con người lao động cần cù, lương thiện vào đói rét, cùng quẫn.
* Những băn khoăn của An-đéc-xen về số phận của những trẻ em nghèo trong xã hội:
- Giới thiệu chúng về truyện
+ Cô bé bán diêm sống trong gia đình khá giả, nhưng do mẹ mất sớm và người bà yêu quý cũng qua đời nên tài sản tiêu tán. Em phải chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắc nhiếc, chửi rủa. Vì nghèo khổ nên em phải bán diêm cho người bố rất tàn nhẫn hay đánh em. Đêm giao thừa trời giá rét, em ngồi nép vào góc tường giữa hai ngôi nhà, và người dân bận mua sắm cho những ngày lễ đi lướt qua em. Đêm càng lạnh giá, em đánh liều quẹt que diêm để sưởi ấm.
Mỗi lần quẹt que diêm cháy sáng là một mộng tưởng đến với em. Cuối cùng cô bé đã chết vì trời lạnh.
- Nhân vật cô bé
+ Cô bé bán diêm khổ về vật chất
+ Cô bé bán diêm khổ về tinh thần, thiếu tình thương, sự quan tâm của gia đình và xã hội
-> là một cô bé thông minh, hiểu chuyện nhưng lại rơi vào bi kịch
=> Cả hai tác giả đều khắc họa những số phận bi kịch của những con người trong xã hội xưa. Tiếng nói hiện thực sâu sắc khi lên án những cái thối nát, vô nhân tính của một xã hội không có tình người. Đồng thời tác giả cũng bày tỏ sự cảm thông, chia sẻ cũng như trân trọng với những con người giàu phẩm chất như vậy
=> Qua số phận của cả hai nhân vật thì nỗi niềm băn khoăn,trăn trở của tác giả về số phận con người càng được hiện lên rõ nét
3, Kết bài:
- Tổng kết vấn đề
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1. Mở bài:
- Dẫn dắt vấn đề: Vai trò, nhiệm vụ của văn chương: Phản ánh cuộc sống thông qua cách nhìn, cách cảm của mỗi nhà văn...về cuộc đời, con người.
- Nêu vấn đề: trích ý kiến...
- Giới hạn phạm vi dẫn chứng: Hai văn bản Lão Hạc (Nam Cao) và Cô bé bán diêm (An-đéc-xen)
=> Văn chương nuôi dưỡng tâm hồn, tư tưởng, tình cảm con người. Mục đích của văn chương là giúp con người tự khám phá, hiểu biết, nâng cao niềm tin vào bản thân và có khát vọng hướng tới chân lí, hướng tới cái đẹp của cuộc đời. Đặc điểm của văn chương là nâng con người vượt lên trên những lợi ích vật chất tầm thường Mỗi tác phẩm văn chương đều mang trong mình những sứ mệnh khác nhau. Và sau mỗi trang sách ấy, đều có những nỗi niềm băn khoăn trăn trở của tác giả về số phận con người. Vì vậy có ý kiến cho rằng “ .... “ . "Lão Hạc" của Nam Cao và "Cô bé bán diêm" của Andecxen là những tác phẩm đầy trăn trở như vậy.
2. Thân bài :
LĐ1: giải thích ngắn gọn ý kiến
+Văn chương là tấm gương phản chiếu cs muôn hình vạn trạng-cốt lõi của cs đó là con người-cái đích cuối cùng mà mỗi tác phẩm tìm đến là con người..... +Tác giả ko bê nguyên xi,trần trụi hiện thực cs vào văn chương mà sự phản ánh đó được thông qua lăng kính chủ quan của người nghệ sĩ.... +Văn chương giúp người đọc hình dung về cs về con người.....Từ đó xác định cho mình một thái độ sống đúng đắn.... +Thông qua tác phẩm.tác giả có cơ hội bày tỏ những suy nghĩ đặc biệt là những ám ảnh,trăn trở về số phận con người..... -''nỗi niềm băn khoăn, trăn trở của t/g về số phận con người'' : là biểu hiện của tinh thần nhân đạo, sự đồng cảm, yêu thương của nhà văn đối với '' đứa con tinh thần'' trong tác phẩm. +Độc giả nhờ đó mà cảm nhận được độ sâu sắc hay hời hợt của nhà văn trong quá trình sáng tạo nghệ thuật=>thước đo làm nên sức sống lâu bền của tác phẩm,thể hiện chiều sâu giá trị nhân đạo........ LĐ2. Những băn khoăn trăn trở của Nam Cao về số phận những người nông dân qua truyện ngắn Lão Hạc.
=> Qua văn bản Lão Hạc,Nam cao cho độc giả thấy được nỗi trăn trở băn khoăn đối với số phận những người nông dân thật đáng thương
- Giới thiệu truyện ngắn
+ Lão Hạc là một truyện ngắn xuất sắc của Nam Cao viết về đề tài người nông dân trước Cách mạng tháng Tám. Dưới ngòi bút của ông, người nông dân hiện lên với tất cả những vẻ đẹp nhân phẩm và ý thức làm người.
+ Truyện ngắn Lão Hạc kể về một người nông dân nghèo nhưng nhân hậu. Lão Hạc là một người quá vợ, sống cùng với con trai, và tài sản duy nhất của họ là mảnh vườn vỏn vẹn ba sào đất. Vì không có tiền cưới vợ nên anh con trai đi làm cao su, bốn năm không về. Sau 1 trận ốm dai dẳng lão không còn đủ sức để đi làm thuê, Lão phải bán con chó
mà lão rất mực yêu thương. Rồi Lão mang số tiền dành dụm được và mảnh vườn sang gửi ông Giáo. Sau đó mấy hôm liên lão chỉ ăn khoai, sung luộc, rau má...Một hôm lão sao nhà Binh tư xin ít bả chó để kiết liễu đời mình.
* Những trăn trở của tác giả về người nông dân , tiêu biểu là Lão Hạc
-Lão là người nông dân hiền lành,lương thiện,giàu lòng tự trọng nhưng có số phận bất hạnh và cuộc đời cơ cực:(d/c) vợ lão chết sớm, con trai vì không có tiền cưới vợ bỏ đi đồn điền cao su.Cùng một lúc lão phái đối mặt với bao đau khổ, cái đói, cô đơn, ốm đau bệnh tật,... -Lão yêu thương con, buồn vì gia cảnh mà khiến con không có được hạnh phúc => Nhưng lão hoàn toàn bất lực, đau đớn nhìn con bỏ đi. Cả cuộc đời lão chưa có ngày sung sướng mà khi về già lại cô đơn, bất hạnh quá. -Lão nhịn ăn, nhịn mặc dành dụm tiền đợi con về lấy vợ => Nam Cao tìm thấy trong một người cha xơ xác, còm cõi là một tấm lòng yêu con vô bờ bễ -Sự nghèo đói đã cướp đi kỉ vật cuối cùng của con trai lão- Cậu vàng => Lão Hạc là người giàu lòng tự trọng, bán cậu vàng lão đã tự ân hận, tự cảm thấy có lỗi. Lão không hề tha hóa như Binh Tư hay Chí Phèo vì cái đói cái nghèo mà bán rẻ nhân cách. - Suy nghĩ về cái chết của Lão Hạc
- - Những băn khoăn thể hiện qua triết lí về con người của lão Hạc : "Nếu kiếp chó là kiếp khổ....may ra có sướng hơn kiếp người như kiếp tôi chẳng hạn"
=> Nhân vật "Lão Hạc" của Nam Cao đại diện cho số phận của người nông dân với cuộc sống mòn mỏi trong chờ đợi và hy vọng mong manh mà cuộc sống cô đơn gặm nhấm tâm hồn và thể xác già nua của lão Hạc. Lão phải sống cô đơn buồn tủi, trong những ngày xa con, lão chỉ có "cậu Vàng" làm bạn. "Vàng" là kỷ niệm thiêng liêng của đứa con để lại, càng thương nhớ con lão càng quý mến con Vàng. Lão âu yếm trò chuyện với nó như người ông hiền hậu ân cần với đứa cháu ngoan. Yêu thương cậu vàng như vậy nhưng bị dồn vào nước đường cùng, lão đành làm một việc nhẫn tâm là phải bán nó đi. Khi kể lại với ông giáo, lão đau đớn xót xa tột cùng: "Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những nếp nhăn xô lại ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít...”. Lão khổ tâm dằn vặt vì chuyện bán chó. Và cái đói cứ đeo đẳng làm cho lão dù đã phải bòn củ chuối, rau má, sung luộc để kiếm bữa cho qua ngày mà vẫn không xong. Cuối cùng lão phải kết liễu cuộc đời bằng liều bả chó xin được của Binh Tư. Ôi cái chết thật đau đớn và dữ dội, lão "vật vã trên giường, đầu tóc rũ rượi, áo quần xộc xệch, lão tru tréo, bọt mép sùi ra...".
Người nông dân trong xã hội cũ gặp nhiều đau khổ bất hạnh là thế nhưng vượt lên trên những đau khổ bất hạnh đó, họ vẫn luôn giữ trọn những phẩm chất cao đẹp của mình mà đọc tác phẩm dù hiện thực có buồn thương nhưng nhân cách và phẩm chất cao quý của họ vẫn ngời sáng trong đêm tối khiến ta thêm tin yêu con người, tin yêu cuộc sống. Qua nhân vật lão Hạc ta lại cảm nhận được tâm hồn và tình yêu tha thiết, niềm tin cháy bỏng và một nhân cách cao thượng đáng nể trọng của người nông dần già nua nghèo hèn phải tìm đến cõi chết. Nếu nói lão Hạc chết vì đói nghèo quả là hoàn toàn chưa hiểu hết ý đồ của nhà văn. Nam Cao đã khơi vào "luồng chưa ai khơi" trong hiện thực lúc bấy giờ là tinh thần trách nhiệm, tình yêu thương nhân ái, đức hy sinh cao cả của người cha trong hoàn cảnh vật lộn với cái đói. Lão Hạc chết là để bảo toàn danh dự
và nhân cách, để giữ trọn tình yêu cho con, để thanh thản ra đi sau những gửi gắm về mảnh vườn, tiền cưới vợ cho con, tiền lo ma chay để khi ra về nơi miền cực lạc xa xôi còn có hàng xóm lo cho. Chính sự chất phác lương thiện đã giúp lão có những hành động đầy tự trọng ấy, lão không muôn liên luỵ đến ai mà chỉ âm thầm chịu khổ một mình. Lão Hạc còn là người rất đôn hậu và cao cả, lão đã khóc hu hu, đã xót xa đến tột cùng khi phải bán con chó, lão ân hận, lão khóc như người có tội, lương tâm lão bị dày vò, cắn dứt chỉ vì không thuỷ chung với một con chó. Lòng nhân ái của lão khiến ta cảm động biết nhường nào. Những đức tính khiến chúng ta phải cảm phục nhất ở lão Hạc đó là lòng yêu thương con bao la, đức hy sinh cao cả. Chính tình yêu con đã giúp lão ngăn con không bán vườn. Lúc khoẻ lão cố cày thuê cuốc mướn, đồng áng từ lúc bình minh đến khi hoàng hôn buông xuống, tất cả chỉ để dành dụm cho con ít tiền. Nhưng sau trận ốm, lão đã chẳng còn gì, thương con nên lão không muốn tiêu phạm vào một đồng tiền nào dành cho con. Lão nhịn ăn, nhịn mặc, một lòng vì con: để rồi lão đã chọn con đường quyên sinh để giữ trọn mảnh vườn cho con. Cái chết dữ dội và kinh hoàng lắm. Lão thương con ngay đến những giây phút cuối cùng của cuộc đời, nhưng lòng lão thanh thản đến êm dịu.
(*) Những băn khoăn trăn trở của Nam Cao về số phận của những trí thức nghèo trong xã hội mà đại diện là nhận vật Ông giáo:
-> Ông giáo là người hàng xóm của lão Hạc, người trí thức, có khát vọng cao đẹp và nhân cách đáng quý nhưng lại có cuộc sống nghèo đói: bán dần những quyển sách mà ông vẫn nân niu quý trọng =>
Đây là nỗi đau khổ đối với ngươi trí thức bởi sách là một phần của đời ông . Vậy mà giờ đây vấn đề miếng cơm manh áo đã dập tắt những ước vọng trong sáng đẩy ông vào thảm cảnh “Sống mòn ” không có lối thoát.
Qua tấn bi kịch của ông giáo Nam Cao không khỏi day dứt về số phận người tri thức trog xã hội đương thời. Thể hiệnnỗi niềm băn khoăn, trăn trở của Nam Cao về tầng lớp trí thức, họ phải bán đi những ước mơ của mình vì miếng cơm manh áo.
==> Những trăn trở về số những con người trong xã hội của Nam Cao được thể hiện qua những dòng triết lí nhân sinh:” Chao ôi... “ Họ là những con người hiền lành, chất phác có phẩm chất đáng quý nhưng cuộc sống đã không cho họ được sống hạnh phúc....
-> Cuộc đời mà Nam Cao phản ánh trong “Lão Hạc” là xã hội của Việt Nam dưới thời Pháp thuộc, nhân dân ta phải làm thân trâu ngựa, bị áp bức, bị bóc lột nặng nề. Đau khổ nhất là người nông dân, suốt đời lam lũ mà vẫn đói rét thương tâm. Sưu cao thuế nặng phải bán vợ đợ con, phải đi làm phu mỏ, phu đồn điền cao su... Cuộc đời cha con lão Hạc, cái chết quằn quại đau đớn của lão Hạc sau khi ăn bả chó đã cho thấy rõ cuộc đời "vẫn đáng buồn"... Câu nói ấy của ông giáo đã lên án và tố cáo cái hiện thực đen tối, bất công của xã hội thực dân nửa phong kiến, cái xã hội đã xô đẩy bao con người lao động cần cù, lương thiện vào đói rét, cùng quẫn.
L Đ3.Những băn khoăn của An-đéc-xen về số phận của những trẻ em nghèo trong xã hội:
-Tác phẩm "Cô bé bán diêm" thể hiện cái nhìn,trái tim nhạy cảm,yêu thương của An-đéc-xen về số phận những trẻ em bất hạnh trong xã hội kim tiền Đan Mạch.....(tái hiện hoàn cảnh,tình trạng thê thảm,đáng thương của em bé bán diêm nhất là hình ảnh em trong đêm giao thừa.......)->Niềm đau,sự thương xót vô hạn của tác giả....
-Nhưng ẩn sau những bất hạnh đó,tác giả đã phát hiện,ngợi ca vẻ đẹp của những ước mơ,khát khao tuy giản dị mà cháy bỏng mãnh liệt của em bé....->Bức tranh thế giới mộng tưởng em nhìn thấy qua ánh lửa nhỏ nhoi của những que diêm.....(phân tích những ước vọng của em bé ẩn sau những lần que diêm bừng sáng) =>An -đéc -xen đọc được những khát vọng của em bé,yêu quý,trân trọng vẻ đẹp của 1 tâm hồn nhạy cảm ,trong trẻo ; ánh sáng của ngọn lửa diêm chính là tấm lònh nhân hậu,vị tha của cô bé trước sự băng giá của xã hội và người đời....Tác giả đã cúi xuống cuộc đời bất hạn của em bé bằng lòng yêu thương,sự rung động thật sự.... -Những trăn trở về xã hội: +Xã hội có mùi tanh của đồng tiền,thế lực của đồng tiền mạnh đến nỗi có thể làm băng hoại mọi giá trị đạo đức của con người.... +Xã hội lạnh lùng vô cảm,thờ ơ trước những mảnh đời bất hạnh....Không ai đưa tay nắm lấy bàn tay đang tê lạnh của em bé để truyền cho em chút hơi ấm,cứu sống em... +Ẩn sau vẻ hào nhoáng ,no ấm,giàu sang của xã hội Đan Mach vẫn còn có những đứa trẻ phải chết vì đói và rét.... -Giá trị nghệ thuật của tác phẩm: +biện pháp đối lập... +cái kết tưởng chừng có hậu nhưng lại thấm đẫm bi kịch...
+Xây dựng hình tượng ngọn lửa diêm... +giọng điệu linh hoạt:khi cảm thông xót xa,lúc đanh thép,lên án gay gắt... =>TẤM LÒNG NHÂN ĐẠO CAO CẢ CUẢ AN-ĐÉC-XEN.....
=> Đến với em bé bán diêm thì đây là một nhân vật đáng thương, chịu thiệt thòi cả về vật chất lẫn tinh thần. Bà mất, cô bé sống tủi cực với người cha nghiện ngập bắt cô bé đi bán diêm. Trong lần cuối cùng của cuộc đời, cô bé đã có những ước nguyện bình thường với bao người nhưng với em thật xa vời. Có lẽ phải tìm đến cái chết, em mới thoát khỏi những đau khổ của cuộc đời.
Cái chết của cô bé cũng vô cùng thương tâm, gây ám ảnh với bạn đọc. Buổi sáng đầu tiên của năm mới, mọi người ai cũng vui vẻ, rạng rỡ nhưng em bé lại một mình chết ở xó tường, em chết vì lạnh, vì lòng người vô cảm không ai quan tâm, giúp đỡ em. Nhưng khi chết trên mặt em đôi má vẫn hồng, đôi môi như đang mỉm cười, vì em đã thoát khỏi cuộc sống bất hạnh, được đến với người bà yêu quý của mình. Thực tế đây là một cái kết mang tính chất bi kịch. Hạnh phúc với mỗi con người là ở thực tại, ở trần thế này nhưng em phải đến thế giới khác mới được hưởng trọn vẹn niềm hạnh phúc ấy.
Có thể nói, cả cô bé bán diêm và lão Hạc đều chọn cho mình cái chết để kết thúc cuộc đời đầy rẫy những nỗi đau của họ. Đây chính là những trăn trở, băn khoăn trong lòng các tác giả. Cái chết tưởng tiêu cực nhưng chứa đựng trong đó là những trái tim nhận đạo sâu sắc. Chính cái chết của họ mới giúp họ chấm dứt cuộc sống đau khổ. Chính cái chết ấy mới khiến mọi người thức tỉnh về những phận đời nhỏ bé trong xã hội.
LĐ4: đánh giá chung : => Cả hai tác giả đều khắc họa những số phận bi kịch của những con người trong xã hội xưa. Tiếng nói hiện thực sâu sắc khi lên án những cái thối nát, vô nhân tính của một xã hội không có tình người. Đồng thời tác giả cũng bày tỏ sự cảm thông, chia sẻ cũng như trân trọng với những con người giàu phẩm chất như vậy
=> Qua số phận của cả hai nhân vật thì nỗi niềm băn khoăn,trăn trở của tác giả về số phận con người càng được hiện lên rõ nét.
=> Lão Hạc không chỉ phản ánh hiện thực cuộc sống khốn khổ của người nông dân nghèo, vạch trần sự thối nát của xã hội phong kiến đương thời mà còn chứa đựng những quan niệm, triết lí sâu sắc về nghệ thuật và cuộc đời. Nhà văn đã khắc họa chân thực cuộc sống nghèo khổ, bất hạnh của con người, từ đó bày tỏ sự đồng cảm, sẻ chia và sự trân trọng những phẩm chất đáng quý của họ, cảm thông, xót xa đối với những con người trong xã hội cũ. Đặc biệt là người nông dân. Chỉ xuất phát từ tấm lòng, tinh thần và quan điểm nghệ thuật chan chứa tình nhân đạo mới có thể viết ra những trang viết lay động tâm hồn người đọc đến như vậy. Gấp lại những trang văn của Nam Cao, ta vẫn còn cảm nhận vẹn nguyên những giá trị, tinh thần nhân đạo mà tác giả muốn truyền tải đến với người đọc.
=> Cô bé bán diêm, tác giả cho ta thấy rõ tình cảnh khốn khổ, sự đói rét, hoàn cảnh đáng thương của một cô bé bán diêm. Qua đó thấy rõ được lòng thương cảm , nhân đạo của atcs giả đối với cô bé bán diêm và những em bé cùng khổ, bất hạnh trong xã hội . Từ đó tác giả gửi đến mỗi chúng ta thông điệp: Hãy yêu thương con trẻ, dành cho chúng một cuộc sống bình yên, hạnh phúc, hãy biến những mộng tưởng đằng sau ánh lửa diêm của cô bé thành hiện thực . Tất cả đièu đó làm nên giá trị sâu sắc của tác phẩm
3, Kết bài:
- Khẳng định lại vấn đề... - Liên hệ...
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
1
85
2
Ai đó làm ơn giải thích hộ mình cái ý kiến với chứ chẳng thấy ai giải thích ý kiến này cả mà toàn đi chứng minh luôn là sao????
0
50
0
Giải thích: nỗi niềm trăn trở của tác giả chính là tấm lòng đồng cảm, yêu thương, sẽ chia của tg với số phận và bi kịch của connguwowif, là tiếng nói đòi quyền sống cho con người...là tinh thần nhân đạo cao cả trong tp.
8
9
2
Bạn nào cho mình tham khảo cái mở bài với.
1
821
0
cái ý kiến này quá rõ ràng nên ko cần qua bước giải thích chỉ có những ý kiến nào quá trừu tượng mới qua bước này thui
1
821
0
văn học là thế giới đại dương sâu thẳm huyền bí. Ở đó nhà văn, nhà thơ là các thợ lặn lành nghề lặn sâu xướng đáy đại dương ko phải để nhặt nhạnh những mảnh san hô tầm thường mà để kiếm tìm những viên ngọc ẩn giấu trong bể sâu tâm hồn của con người . Và trong những hạt ngọc đẹp nhất , sáng nhất . tinh túy nhất đó chính là 2 tác phẩm Cô Bé Bán Diêm của vị thiên tài người Đan Mạch An-Đéc-Xen _ ông tiên của trẻ thơ và truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao- Bậc thầy truyện ngắn . Thật đúng khi có ý kiến cho rằng : (ND mà bài yêu cầu chứng minh) Chúc bn học tốt Rút gọnvăn học là thế giới đại dương sâu thẳm huyền bí. Ở đó nhà văn, nhà thơ là các thợ lặn lành nghề lặn sâu xướng đáy đại dương ko phải để nhặt nhạnh những mảnh san hô tầm thường mà để kiếm tìm những viên ngọc ẩn giấu trong bể sâu tâm hồn của con người . V... xem thêm