

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu thơ`:` "Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ" `-` nằm trong khổ 3 của bài thơ "Quê người"
`@` Lữ thứ trong bài thơ có nghĩa là bông đùa những lừa dối vì nhớ đến quê hương và tự cho mik là lũ khách.
`@` Ngó xuống đôi giày như điểm tựa, chỗ nghỉ chân cho người lữ khách xa quê. Bụi đất còn dính trên mũi giày cũng là bụi đất của quê hương người khác, không phải mình. Tác giả dùng từ này trong câu thơ để ám chỉ nỗi cô đơn của mình
`+` Qua hai ý trên`:` Câu thơ bộc lộ được cảm xúc buồn man mác của người con xa quê. Tác giả coi mình như một lữ khách đang dựng chân nơi xứ người và đôi giày là điểm dừng chân nghỉ ngơi. Một cách so sánh bông đùa nhưng lại làm sâu sắc nỗi nhớ quê hương, sự cô đơn của người con xa xứ khi xa quê hương. Nỗi nhớ quê dâng trào, không biết nên làm gì khi gì cũng lạ, cũng khác, ngay cả bụi cũng chẳng phải của mình, chỉ biết nhìn mây trời, núi non để quên đi nỗi nhớ quê hương của người con xa xứ.
$#solongloser$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Với ba khổ thơ ngắn gọn cùng ngôn từ giản dị mà giàu cảm xúc, Vũ Quần Phương đã thể hiện rõ tâm trạng nhớ quê hương da diết. Ông đã cho thấy sự khác biệt rõ ràng giữa quê hương và quê người. Qua bài thơ, tác giả cũng gửi tới thông điệp về sự biết ơn quê hương mình. Mỗi người khi còn có thể hãy trở về quê hương, nơi đó là nơi mà luôn chào đón ta dù ta có ra sao, có như nào.
`@2009`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
286
288
242
xin hay nhất ah