

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1: Hãy chép tiếp năm câu thơ tiếp theo? Cho biết nào, của tác giả nào ?
"Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân,
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung.
Bốn bề bát ngát xa trông,
Cát vàng cồn nọ, bụi hồng dặm kia.
Bẽ bàng mây sớm đèn khuya,
Nửa tình, nửa cảnh như chia tấm lòng."
`-` Những câu thơ đó được trích từ đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" ( Trích "Truyện Kiều" )
`-` Của tác giả: Nguyễn Du
Câu 2: Tìm và phân tích một biện pháp được tác giả sử dụng trong những câu thơ trên?
`-` Biện pháp liệt kê "cát vàng" và "cồn nọ", "bụi hồng"
`->` Tác dụng: Các từ ngữ liệt kê nằm liên tiếp tròn câu bát với cách ngắt nhịp chẵn đã nói đến sự phai nhạt của sự sống và ngổn ngang của cảnh vật. Đồng thời gợi lên sự ngổn ngang trong lòng Kiều.
Câu 3: Viết đoạn văn ngắn trình bày cảm nhận của em về những câu thơ đó? Có sử dụng một thành phần phụ chú đã học ( gạch chân thành phần đó )
`(o)` Đoạn văn tham khảo: Sau chuyến xe đầy sóng gió thì lầu Ngưng Bích là chốn yên thân tạm thời của Thúy Kiều:
"Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân,
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung."
Một thân một mình Kiều đứng trước lầu Ngưng Bích, sao mà thấy vắng lặng và heo hút đến đến thế! "khóa xuân" thường được sử dụng để chỉ người con gái trong gia đình quyền quý xinh đẹp xưa bị cấm cung khóa kín tuổi xuân trong những khuôn khổ, phép tắc của xã hội. Ở đây Nguyễn Du đã sử dụng hai từ "khóa xuân" với hàm ý mỉa mai, chua xót cho thân phận của Thúy Kiều đang bị cấm cố tuổi xuân và tự do ở nơi tịch liêu, hoang vắng. Hình ảnh "non xa" "trăng gần" gợi tả không gian dài, rộng, sâu vô tận, đồng thời gợi lên sự chênh vênh, chơ chọi của Kiều giữa mênh mang trời nước của lầu Ngưng Bích. Có lẽ, đối diện với cảnh ấy, Kiều cảm thấy trống trải cô đơn. Quang cảnh xung quanh lầu Ngưng Bích hiện lên mênh mông, lạnh lẽo, hoang vắng:
" Bốn bề bát ngát xa trông,
Cát vàng cồn nọ, bụi hồng dặm kia."
Không gian vô cùng rộng lớn, mênh mông, bát ngát chỉ khiến lòng người thêm gợi nhớ. Bốn bề là những dãy núi bát ngát điệp trùng xa mờ. Từ láy "bát ngát" càng tô thêm cái vô cùng, vô tận của không gian. Hình ảnh từng đụn cát vàng nhấp nhô như sóng lượn cùng với những đám bui hồng trải khắp dặm xa dài thẳm, có thể là cảnh thực mà cũng có thể là hình ảnh mang tính ước lệ để gợi tả sự mênh mông, rợn ngợp của không gian, qua đó diễn tả tâm trạng cô đơn của Kiều. Cảnh cô tích, vắng lặng đã khiến gợi lên bao nỗi niềm:
"Bẽ bàng mây sớm đèn khuya,
Nửa tình, nửa cảnh như chia tấm lòng."
Với Kiều không gian rộng rãi, trống trải ấy chỉ khiến nàng suy nghĩ về đời mình. rong tâm hồn Thúy Kiều và dồn tới lớp lớp những nỗi niềm chua xót đau thương. Chỉ sáu câu thơ, bằng nét bút chấm phá tài hoa, bức tranh thiên nhiên luôn làm nền cho hoạt động nội tâm của Kiều. Cảnh tình như hòa hợp làm một: cảnh buồn, tình buồn, ngôn ngang tâm trạng buồn tủi, cô đơn của Kiều thể hiện sâu lắng. Qua đó chúng ta thấy được sự thành công của Nguyễn Du trong việc sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình.
( mình bận, sẽ cập nhật trong 15p tới )
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin