

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đoạn thơ trên là một bài thơ đầy cảm xúc, nó thể hiện một câu chuyện về con cò và mẹ già của nó. Bài thơ này tạo ra một hình ảnh đối lập giữa sự quên lãng và lòng hiếu thảo, mô tả sự đau đớn và nuối tiếc của mẹ con cò.
Câu thơ tiếp theo hỏi ai là người sinh ra con cò nhưng lại không chăm sóc cho mẹ già. Tiếp theo, câu thơ thứ ba nhắc lại kỷ niệm khi con cò bé, khi đó mẹ đi bắt tép để nuôi nó. Nhưng trong những ngày có mưa lũ gió to, con cò đã quên công lao của mẹ. Câu thơ tiếp theo nêu rõ rằng vợ và con cái của con cò đã bỏ qua trách nhiệm gia đình và quên đi công cha nghĩa mẹ. Con cò được so sánh với chất bạc (như vôi) để chỉ sự không biết ơn. Câu thơ sau đó hỏi xem con cò có suy nghĩ gì về việc mẹ đi bắt tép và sa vào hố sâu để nuôi dưỡng nó. Con cò lớn lên nhờ công lao của mẹ, nhớ lại khi bé được bú sữa ngon. Tiếp theo, câu thơ nêu rõ rằng con cò đã quên công lao của mẹ già. Con cò có đủ cánh và lông nhưng lại vội quên đi công lao của mẹ. Câu thơ tiếp theo nói về việc mẹ để chỗ ướt cho con cò khi trời mưa, nhường chỗ ráo cho con trong suốt nhiều năm, tháng và ngày. Cuối cùng, câu thơ kết luận bằng việc mong muốn rằng con cò hãy học được lòng biết ơn và tìm kiếm lại mẹ sau khi đã khuất. Mẹ của con cò đã già và mong muốn rằng con sẽ hiểu được ý nghĩa của lòng nhân ái.
Qua đoạn thơ này gợi lên ý nghĩa về tình yêu gia đình, lòng hiếu thảo và quy trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ. Nó nhắc chúng ta hãy trân trọng những người đã chăm sóc và hy sinh cho chúng ta.
$------------------------------$
#CHÚC BẠN HỌC TỐT
$anhquanpham840$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin