

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`1,`
- Thể thơ: Tự do.
- Nội dung chính: Những kí ức tuổi thơ êm đềm với quê hương, cô bé nhà bên; những năm tháng mưa bom bão đạn cùng người đồng chí- cô bé hàng xóm và nỗi mất mát người thương của nhân vật "tôi".
`2,`
- Biện pháp tu từ cú pháp chêm xen: Cô bé nhà bên - (có ai ngờ) ; Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi!)
- Tác dụng: Bộc lộ tâm trạng, thái độ, tình cảm của nhân vật "tôi": từ sự bất ngờ vì cô bé nhà bên mình thầm thương cũng xông pha ra tiền tuyến (làm du kích) đến sự yêu mến vẻ đẹp tâm hồn dũng cảm của cô bé nhà bên.
`3,`
- Chủ đề của bài thơ: Sự tàn khốc của chiến tranh.
- Liên hệ: Thi phẩm "Bếp lửa" của Bằng Việt. (Nói về những năm tháng tuổi thơ của tác giả, gắn liền với hình ảnh bom rơi đạn lạc, giặc Tây đốt làng, nạn đói triền miên, người dân phải cầm súng chiến đấu giành độc lập)
`4,` Bài thơ khiến em xúc động nhất ở chi tiết:
"...Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, chết nửa con người!"
`->` Mối tình lứa đôi còn đang dang dở nay phải âm dương cách biệt, thật sự quá đáng tiếc và đau lòng. Như mất đi một phần "linh hồn", nỗi mất mát người thương đau đớn đến độ không một từ ngữ nào có thể diễn tả hết, không một áng văn nào có thể giãy bày trọn vẹn. Đoạn thơ đã khắc hoạ sự khốc liệt, man rợ của quân thù. Chúng sẵn sàng xả súng tước đoạt đi mạng sống của những người vô tội nhằm thực hiện mưu đồ xâm lược. Đâu chỉ có cô gái du kích dũng cảm ấy mà còn biết bao người chiến sĩ đã ngã xuống trước ngòi súng của kẻ thù trong lúc làm nhiệm vụ...
`5,` Tổng thống thứ mười sáu của Mĩ Abraham Linconl từng nói: "Khi viên đạn xuyên vào một người lính dù thuộc bên nào đi nữa, thực ra nó đã xuyên vào trái tim một người Mẹ". Bởi lẽ không một nỗi đau nào thấm thía hơn nỗi đau mất đi người thân. Vậy thì tại sao con người chúng ta lại gây ra chiến tranh để tự làm đau nhau như thế? Chiến tranh là tình trạng xung đột vũ trang, nội chiến đẫm máu giữa các quốc gia, dân tộc. Khi khao khát chinh phục tự nhiên của con người trở thành tham vọng thì đây thực sự là một vấn đề đáng lo ngại. Xuất phát từ lòng ham muốn mở rộng thuộc địa ra phạm vi toàn thế giới, các nhà cầm quyền Anh đã tiến hành loạt cuộc chiến tranh xâm lược nội bộ, khủng bố, vơ vét và bóc lột thuộc địa dã man. Nhờ vào các chính sách quân sự thâm độc này mà trong suốt hai thế kỉ XIX và XX, nước Anh trở thành "đế quốc mặt trời không bao giờ lặn"; đồng thời, nó cũng được ví như con quỷ hút máu bởi lẽ giới quý tộc Anh sống và dẫm trên máu xương của các nô lệ... Thử hỏi, sau chiến tranh nhân loại chúng ta còn lại gì ngoài những mảnh xác khô queo nằm lăn lóc trên đống đổ nát của các công trình, nạn đói nghèo triền miên và những giọt nước mắt đau thương của người ở lại? Hãi hùng nhất là cảnh những em bé gầy trơ xương đang nhai hay gần như cắn đứt núm vú của người mẹ đã chết... (một chi tiết gây ám ảnh từng được viết trong cuốn "Nạn đói năm `1945`) Trong tâm trí những người may mắn sống sót là những tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng chân chạy tìm nơi ẩn nấp... như một bóng ma chực chờ doạ nạt khiến người ta không thể ngủ yên. Chưa kể nỗi đau mất mát người thân trở thành nỗi ám ảnh, rồi chỉ còn sự cô đơn, bất hạnh ở lại với người! Nền văn minh mà ông cha ta đã gây dựng bị phá huỷ, con người tiến hoá ngược. Chúng ta trở về với con số không, bắt đầu phục dựng lại tất cả: từng ngõ ngách, con đường, bệnh viện, công ti... Ngày nay khi dân tộc được sống trong nền hoà bình, chúng ta không được phép quên đi công lao của những tiền thế đi trước rằng họ đã đánh đổi biết bao xương máu, mồ hôi, nước mắt cho con cháu đời sau được ấm no, yên bình. Hãy lên án chiến tranh, ngăn cản nó từ những hành động nhỏ nhất như ngăn chặn bạo lực học đường, bạo lực ngôn từ. Hãy là một chiến binh dũng cảm, dám cất lên tiếng nói của mình để góp phần đẩy lùi chiến tranh, cùng nhau hướng tới một tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn !
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin