

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Khi đọc bài thơ "Thả Diều" của Trần Đăng Khoa, em cảm nhận được một sự nhẹ nhàng và tươi vui. Bài thơ mang đến hình ảnh của một chiếc diều bay lượn trong gió, tạo ra âm thanh vang vọng và tạo nên một không gian thơ mộng.
Em cảm nhận được sự hòa quyện giữa tiếng sáo và tiếng gió, tạo nên một âm thanh du dương và êm ái. Bầu trời trong bài thơ trôi qua như một bức tranh, và diều trở thành một chiếc thuyền trôi trên sông Ngân. Em cảm nhận được sự nhẹ nhàng và thoải mái khi đọc về diều như một hạt cau phơi trên nắng. Bầu trời trở thành một cánh đồng sau mùa gặt, và diều em trở thành một lưỡi liềm bị bỏ lại. Tiếng diều trong bài thơ tạo ra âm thanh như nhạc trời, vang lên và tạo nên một không gian yên bình. Diều xanh uốn cong trên cánh đồng lúa và tạo nên một hình ảnh đẹp mắt. Bài thơ còn đề cập đến hành quân và máy cày, tạo ra một sự tương phản giữa âm thanh của diều và tiếng máy cày. Tiếng diều lượn bay vang lên trong không gian, tạo nên một cảm giác tự do và hạnh phúc.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh của dây diều cắm bên bờ hố bom, tạo ra một sự tương phản giữa sự vui tươi của diều và sự nguy hiểm của chiến tranh. Qua bài thơ "Thả Diều" của nhà thơ Trần Đăng Khoa, đã mang đến cho em một cảm nhận về sự nhẹ nhàng, tươi vui và tự do. Nó tạo ra một không gian thơ mộng và đưa em vào một thế giới đầy màu sắc và âm thanh.
$------------------------------$
#CHÚC BẠN HỌC TỐT !
$#anhquanpham840$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin