

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
khép lại bài thơ là niềm thương nhỏ bà, nhớ quê hương khôn nguôi, da diệt của người cháu. Đứa cháu năm xưa giờ đã trưởng thành
* Giò cháu đã đi xa.
Có ngọn khói trăm tàu.
Có lửa trăm nhà niềm vui trăm ngả
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa"
Điệp từ trăm mở ra một thế giới rộng lớn với những điều mới mẻ. Cháu đã được sống với những niềm vui rộng mở, nhưng giữa ngọn khói trăm tàu, ngọn lửa trăm nhà", cháu vẫn không thể quên bếp lửa của hả, vẫn không nguời nhớ thương bà . Mỗi ngày đều tự hỏi: sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?, mỗi ngày đều nhớ về bà và bếp lừa của bà. Hình ảnh ấy đã trở thành kỉ niệm thiêng liêng làm ấm lòng, nâng đỡ cháu trên những bước đường đời.
Từ những suy ngẫm của người cháu, Bài thơ chứa đựng một ý nghĩa triết lí sâu sắc: những gì là thân thiết nhất của tuổi thơ mỗi người đều có sức toả sáng, nâng đỡ con người suốt hành trình đài rộng của cuộc đời. Tình yêu thương và lòng biết ơn bà chính là một biểu hiện cụ thể của tình yêu thương, sự gắn bó với gia đình, quê hương, và đó cũng là sự khởi đầu của tình yêu con người, tình yêu đất nước.
* Đánh giá:Tóm lại, bằng tình cảm của một người cháu sống xa quê, Bằng Việt đã sáng tạo hình tượng bếp lửa vừa thực vừa mang ý nghĩa tượng trung kết hợp miêu tả, biểu cảm, tự sự và bình luận; giọng điệu và thể thơ tám chữ phù hợp với cảm xúc hồi tưởng và suy ngẫm. Bài thơ như ngọn lửa ấm áp toả sáng và cháy mãi trong tinh cảm của người đọc.
Bảng Việt đã sáng tạo hình tượng bếp lửa vừa thực vừa mang ý nghĩa tượng trưng kết hợp miêu tả, biểu cảm, tự sự và bình luận, giọng điệu và thể thơ tám chữ phù hợp với cảm xúc hồi tưởng và suy ngẫm. Bài thơ như ngọn lửa ấm áp toả sáng và cháy mãi trong tình cảm của người đọc.
+Kết bài:Có thể nói, bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt là một bài thơ hay về tình cảm gia đình, quê hương. đất nước. Bài thơ không chỉ có giá trị về văn học mà còn có giá trị về lịch sử. Mỗi khi đọc lại bài thơ, ta như được sống lại những năm tháng vất vả và đầy gian lao của toàn dân tộc. Tình cảm nồng hậu của tình bà cháu trong bài thơ sẽ là bài học gợi nhắc cho mỗi chúng ta về tình cảm gia đình, quê hương đất nước, cho ta hiểu một điều rất đỗi giản dị mà thiêng liêng: Tình cảm gia đình, tình yêu quê hương, đất nước là yêu những gì bình dị thân thuộc nhất xung quanh mình
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
5
14
5
Bài này là tài liệu học tập cô giáo viết riêng cho mình, nên ko bị trùng với các bài trên mạng đâu
0
666
0
cnhan cả 2 đoạn thơ trong cùng 1 bài b ơi
5
14
5
Nói vs con nx hả, đợi mình xíu
5
14
5
Luận điểm 2 (khổ 2): Người cha nói với con những vẻ đẹp truyền thống của “người đồng mình" và niềm mong ước của người cha với con. "Trong lời nói với con về người đồng mình, người cha lại lập lại lời gọi con đầy yêu thương và trau mền: “Người đồng minh thương lắm con ơi" để hướng người con lắng nghe về những “người đồng mình" theo cách nói của người miền núi “Cao đo nỗi buồn Xa nuôi chí lớn" con về những phẩm chất tốt đẹp của + Cách nói "Cao đo nỗi buồn- Xu nuôi chí lớn" là một cách nói rất khác lạ mà cũng rất hay. “Cao" và "xa" là những từ chỉ khoảng cách của trời đất. Tác giả đã lấy cái cụ thể (cao, xa) để đo cai vô hình (nỗi buồn, chí lớn) của con người. Có nghĩa là lấy sự từng trải (buồn) để đo chiều cao, lấy độ xa để đo chỉ lớn. Hai câu thơ đã đúc kết một suy nghĩ và cách sống đẹp của người đồng mình. Con người biết sống là người biết vượt qua những nỗi buồn, vượt qua gian nan, thứ thách và chắc chắn sẽ thành công trên đường đời, Người đồng mình sống vất vả mà mạnh mẽ, khoáng đạt, bền bị gắn bó với quê hương dẫu quê hương còn cực nhọc đói nghèo: Sống trên đá không chê đá gập ghềnh Sống trong thung không che thung nghèo khó Lên Thác xuống ghềnh, nhưng nhà suốt Không lo cực nhọc". Hình ảnh "đÁ”, “thung”, “gập ghềnh”, “thác”, “ghềnh" là những hình ảnh tượng trưng cho những khó khăn, vất vả và cả sự nhọc nhằn, nghèo khó mà người đồng minh đang phải trải qua hàng ngày. Nơi đây điều kiện địa lý không thuận lợi, việc sản xuất cũng như sinh hoạt hàng ngày của mỗi gia đình đều có nhiều sự thiếu thốn, khó khăn. Nhưng những con người nơi đây vẫn luôn yêu quý, tự hảo về làng quê của mình, không bao giờ có ý chê bai hay coi thường, quay lưng lại với cái nơi mình được sinh ra; dù có vất vả lên thác xuống ghềnh vẫn chấp nhận, không nhụt chí, không lo vất vả, cực nhọc. Điệp ngữ "không chê", "không lo" trong câu thơ đã nhấn mạnh lẽ sống đẹp, bản lĩnh, ý chí của người đồng minh, luôn gắn bó với làng quê dẫu quê mình còn nhiều gian khó. » Từ đó cha mong muốn con phải sống nghĩa tỉnh chung thủy với quê hương, biết chấp nhận và vượt qua gian nan thử thách bằng ý chí, niềm tin của mình. Người đồng mình mộc mạc nhưng thật giàu ý chí và niềm tin. Họ có thể thô sơ da thịt nhưng không ai nhỏ bé về tâm hồn, về ý chí và mong ước xây dựng quê hương. Những con người ấy bằng sự lao động cần cù, nhẫn nại, đã làm nên quê hương, với truyền thống, phong tục tập quán tốt đẹp. “Người đồng minh thô sơ da thịt Chẳng mấy ai nhỏ bé đầu con đồng mình tự đục đá kê cao quê hươngCòn quê hương thì làm phong tục", " Đục đá" là một việc khó, đòi hỏi con người phải có sức khỏe, có ý chí và nghị lực. Nhưng người quê hương đã và đang làm rất tốt để làm rạng rỡ quê hương. Tâm sự với con về tất cả những gì tốt đẹp nhất của người quê hương. Từ đó người cha mong muốn con biết tự hào với những truyền thống quê hương, dặn dò con cần tự tin mà vững bước trên đường đời. Kết thúc bài thơ, người cha còn bộc lộ trực tiếp mong ước của mình trong lời dặn độ con tha thiết, trìu mến: “Con ơi tuy thô sơ da thịt Lên đường Không bao giờ nhỏ bé được Nghe con" Một lần nữa lời cha gọi con với biết bao trìu mến, tha thiết. ý thơ “thô sơ da thịt” và “không bao giờ nhỏ bé" được lặp lại trong lời nói của cha với con, người cha muốn khắc sâu trong con về những phẩm chất cao đẹp của người đồng minh. Cụm từ “lên đường" cho thấy người con đã thực sự khôn lớn, trưởng thành. Trong hành trang con mang theo có một thứ vô cùng quí giá đó là ý chí, nghị lực và truyền thống quê hương. Tất cả những lời của người cha đã toát lên tỉnh cảm yêu thương trìu mến và niềm tin tưởng đối với con, vừa truyền cho con niềm tự hào về quê hương và niềm tự tin khi bước vào đời. Tóm lại, bằng cách mượn lời nói của một người cha với con, cách nói thủ thì, nhẹ nhàng đầy trìu mến của cha với con, nhà thơ Y Phương đã thể hiện được tinh cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương và DT người miền núi. Với bài thơ Nói với con, chúng ta có thêm một bài thơ hay và ý nghĩa về tình phụ tử, về quê hương và lễ sống đẹp của con người. 3. Kết bài: Với bài thơ Nói với con, nhà thơ Y Phương đã góp thêm một tác phẩm thơ hay và ý nghĩa về tình phụ tử, về quê hương xứ sở. Bài thơ là một bài học gợi nhắc cho mỗi chúng ta về tình cảm gia đình, ca ngợi truyền thống cần củ, sức sống mạnh mẽ của quê hương, của dân tộc. Những bài học mà người cha trong bài dạy con có lẽ cũng là những bài học mà bất cứ người cha nào cũng muốn dạy con mình. Và chắc chắn những bài học đó sẽ mãi mãi là hành trang cho các thế hệ làm con mang theo để tự tin vững bước trên đường đời, để sống một cuộc đời có ý nghĩa. Rút gọnLuận điểm 2 (khổ 2): Người cha nói với con những vẻ đẹp truyền thống của “người đồng mình" và niềm mong ước của người cha với con. "Trong lời nói với con về người đồng mình, người cha lại lập lại lời gọi con đầy yêu thương và trau mền: “Người đồng minh... xem thêm
5
14
5
Bạn cố nhìn hộ mình nha, mình không chỉnh sửa đc
5
14
5
Bạn thêm phần dẫn dắt vào nha, chứ mình chỉ có thể cho bạn phần cảm nhận thôi