

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Mỗi lần nhìn thấy hình ảnh mẹ làm đồng, trong lòng con lại trào dâng bao cảm xúc khó tả. Đó là những giây phút bình dị nhưng đầy ý nghĩa, khắc sâu trong tâm trí con suốt cả cuộc đời. Hình ảnh mẹ lặng lẽ tần tảo giữa cánh đồng bát ngát, dưới ánh nắng vàng ươm của buổi sớm mai, là một biểu tượng của sự hy sinh, vất vả và tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho gia đình.
Khi mặt trời còn chưa ló dạng, mẹ đã dậy từ rất sớm. Con chưa kịp mở mắt, mẹ đã ra khỏi nhà, cầm trên tay chiếc cuốc cũ mòn, bước chân đi vội vã ra cánh đồng. Hình ảnh mẹ trong bộ quần áo bà ba cũ kỹ, đôi tay chai sạn, mặt mũi nhễ nhại mồ hôi nhưng lại tỏa ra một sức sống mãnh liệt, khiến con không thể nào quên. Mẹ làm đồng từ sáng sớm cho đến khi mặt trời ngả bóng, cánh đồng bao la cứ thế mà gắn bó với mẹ mỗi ngày. Mẹ làm từng công việc rất tỉ mỉ: từ cày bừa, gieo hạt cho đến thu hoạch. Cây lúa không chỉ là nguồn sống của gia đình, mà còn là mồ hôi, là tâm huyết của mẹ. Con vẫn nhớ hình ảnh mẹ cầm cây cuốc, từng nhát cuốc mạnh mẽ, dứt khoát, như một người chiến sĩ kiên cường trong trận chiến với đất đai. Dù công việc nặng nhọc, đôi chân mẹ lội qua những ruộng lúa ướt sũng, nhưng mẹ vẫn không một lời than vãn. Mẹ chỉ âm thầm làm việc, chỉ lo lắng cho những bữa ăn của gia đình, cho những đứa con được lớn lên, được học hành. Mẹ thường kể cho con nghe những câu chuyện về cánh đồng quê hương, về những lần đồng lúa ngả màu vàng rực rỡ vào mùa gặt. Con nhớ như in hình ảnh mẹ đứng giữa cánh đồng, đôi tay bưng thúng lúa đầy, ánh mắt nhìn về phía xa xăm như thể đang tìm kiếm niềm vui từ những thành quả lao động của mình. Những hạt lúa ấy chính là những giọt mồ hôi, là những đêm không ngủ, là sự nhọc nhằn mẹ phải chịu đựng để chăm lo cho cả gia đình. Mỗi khi nhìn mẹ vất vả như vậy, con lại cảm thấy xót xa, nhưng cũng càng thêm yêu mẹ hơn bao giờ hết. Mẹ có một sức mạnh kỳ diệu mà con luôn ngưỡng mộ. Dù là người phụ nữ nhỏ bé, mẹ có thể làm được những việc tưởng chừng như rất nặng nhọc. Mẹ làm đồng, mẹ nuôi dưỡng gia đình, mẹ còn làm tất cả những công việc khác trong nhà mà không một lời kêu ca. Mỗi ngày mẹ đều cố gắng hết sức mình, chỉ để bảo vệ hạnh phúc cho những đứa con của mẹ. Đôi khi mẹ không nói ra, nhưng con biết rằng mẹ luôn hy sinh tất cả cho gia đình, cho tương lai của chúng con. Dẫu có những ngày mưa gió, dẫu có những lúc mệt mỏi đến nỗi đôi chân mẹ không còn sức để bước tiếp, nhưng mẹ vẫn không dừng lại. Cánh đồng là nơi mẹ gắn bó, nơi mẹ tìm thấy niềm vui, dù đó là một niềm vui giản dị nhưng lại mang trong đó sự kiên cường và tình yêu vô bờ bến. Khi nhìn mẹ làm đồng, con hiểu rằng đó không chỉ là công việc mưu sinh, mà còn là tình yêu mẹ dành cho đất đai, cho quê hương, và hơn hết là tình yêu vô điều kiện mẹ dành cho con cái. Mẹ không cần phải nói ra, vì trong mỗi việc làm của mẹ đều chất chứa một tình cảm sâu sắc, một sự hy sinh vô bờ bến mà không gì có thể sánh nổi.
Với con, hình ảnh mẹ làm đồng mãi là hình ảnh đẹp nhất, là biểu tượng của lòng kiên nhẫn, bền bỉ và sự hy sinh vô điều kiện. Dù mai này con có lớn lên, có đi xa, hình ảnh mẹ luôn làm đồng sẽ luôn ở trong trái tim con, là nguồn động lực giúp con vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ đã làm cho con, cho gia đình. Con sẽ mãi ghi nhớ công ơn ấy, và dù cuộc đời có thay đổi thế nào, con sẽ luôn yêu mẹ, người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời con.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Mấy hôm nay, là vụ cấy của làng em. Các bà, các cô, các mẹ, các chị nô nức kéo nhau ra đồng cấy lúa. Và mẹ em cũng là một trong số đó. Hôm nay, là ngày chủ nhật, không phải đến trường, nên em đã xin đi theo mẹ để được quan sát cảnh mẹ cấy lúa.
Đến nơi, trước mặt em là cả một cánh đồng rộng lớn trơ trọi. Các thửa ruộng chỉ là nước bùn xâm xấp ngang bắp chân. Vô cùng trống trải. Nghĩ đến việc mẹ sẽ cùng mọi người cấy lúa lên hết cả cánh đồng này, em thấy khâm phục vô cùng. Trong lúc em đang ngắm cảnh, xe công nông chở các bó mạ đã đến, mọi người vội vã chuyển mạ xuống ruộng. Mẹ em cầm từng bó mạ rồi quăng lên không trung cho rớt xuống từng vị trí khác nhau của thửa ruộng. Nước bùn bắn lên tung tóe. Nhìn từng đợt, từng đợt mạ bay lên cao rồi rớt xuống, trông cứ như là đang xem phim, thích mắt vô cùng. Sau khi phân phát xong các bó mạ, mẹ em bắt đầu xuống ruộng cấy lúa.
Mở bó mạ ra, bên trong là những cây mạ non xanh mơn mởn. Mỗi lần, mẹ cầm vài ba cây rồi cắm thẳng xuống ruộng. Trông thì đơn giản và nhẹ nhàng, tưởng như qua loa thế thôi. Nhưng đó là cả một kĩ thuật được truyền bao đời nay của những người nông dân cả đấy. Trong khi cắm xuống, các ngón tay sẽ tạo ra một cái hố, sao cho gốc mạ cắm chắc xuống bùn. Động tác phải vừa nhanh, vừa dứt khoát để hố không quá to, làm cho cây nghiêng ngả. Cứ như thế lặp lại suốt từng hàng, từng thửa ruộng. Nước bùn bám lên cả bắp chân, bắp tay, văng lên cả khuôn mặt mẹ. Nhưng mẹ chẳng hề đoái hoài gì cả. Vẫn chăm chú làm công việc của mình. Đôi tay mẹ thoăn thoắt, nhanh và đều giống như một cái máy được lập trình sẵn. Cái lưng cứ cúi mãi như thế, chỉ có đôi chân và đôi tay là di chuyển thôi. Mỗi lần đứng thẳng dậy để lấy một bó mạ khác, em lại nghe thấy tiếng mẹ thở mạnh, xoa xoa cái lưng rồi mới tiếp tục. Em biết là mẹ đau lưng và mệt lắm, nhưng vẫn phải tiếp tục thực hiện công việc. Dù vậy, mẹ không hề bỏ bê công việc hay làm một cách qua loa. Mà vẫn kiên trì, tỉ mỉ lặp đi lặp lại những hành động nhàm chán một cách nghiêm túc. Khiến em vô cùng khâm phục mẹ. Đến chập tối, mẹ đã cấy xong các thửa ruộng của nhà em. Ngồi nghỉ trên bờ, mẹ nhìn chúng với một ánh mắt tự hào, vui sướng. Trên đường về nhà, mẹ kể cho em về lần đầu tiên đi cấy lúa cùng bà ngoại. Dấy lên trong em những mong muốn được cùng mẹ cấy lúa. Chắc chắn, vào vụ tới, em sẽ xuống ruộng cấy lúa với mẹ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin