Bằng ngôn từ khiêm nhường, mãnh liệt như giọt mưa, thầy mang đến cho bọn tôi cái thiết yếu nhất của sự công bằng trong cuộc sống giản dị. Thầy khơi gợi nơi bọn tôi sự ham học hỏi và khiến bọn tôi bừng tỉnh với lời khuyên không bao giờ được đầu hàng khó khăn gian khổ. Bài học đầu tiên của bọn tôi từ thầy Harfan là phải giữ vững niềm tin và khát khao mãnh liệt để đạt được ước mơ. Thầy thuyết phục bọn tôi rằng cuộc sống có thể mang lại hạnh phúc cho ta dù trong đói nghèo, miễn là ta hãy cho đi càng nhiều càng tốt trong khả năng của mình chứ không phải cố hết sức để lấy đi thật nhiều.
Bọn tôi đứa nào đứa nấy cứ thế mở to mắt ra- thậm chí không nháy lấy một lần- nhìn chăm chăm vào người kể chuyện là thầy. Thầy có vẻ ngoài mệt mỏi với trang phục cũ kỹ sờn rách, nhưng suy nghĩ và ngôn từ thanh khiết của thầy lại tỏa sáng lấp lánh. Khi thầy nói, bọn tôi lắng nghe, ngồi im phăng phắc say mê chăm chú, nóng lòng ngóng đợi những lời tiếp theo. Tôi cảm thấy mình may mắn không thể tin được khi có cơ hội ngồi tại đó vào giây phút ấy, giữa những con người tuyệt vời.
(Chiến binh Cầu vồng, Andrea Hirata, NXB Hội nhà văn, 2017,tr28-29)
Câu 1. Bài học đầu tiên mà người thầy trong đoạn trích trên dạy cho học trò là gì?
Câu 2. Xác định thành phần biệt lập trong câu văn sau:
Bọn tôi đứa nào đứa nấy cứ thế mở to mắt ra - thậm chí không nháy lấy một lần - nhìn chăm chăm vào người kể chuyện là thầy.
Câu 3. Nêu tác dụng của biện pháp tu từ có trong câu văn sau:
Khi thầy nói, bọn tôi lắng nghe, ngồi im phăng phắc say mê chăm chú, nóng lòng ngóng đợi những lời tiếp theo.
Câu 4. Xét theo cấu tạo, câu văn sau thuộc kiểu câu gì?
Bằng ngôn từ khiêm nhường, mãnh liệt như giọt mưa, thầy mang đến cho bọn tôi cái thiết yếu nhất của sự công bằng trong cuộc sống giản dị
Câu 5. Theo em, người thầy trong đoạn trích trên có ý nghĩa như thế nào với học trò?
Câu 6. Trong đoạn trích trên người thầy thuyết phục học trò của mình : cuộc sống có thể mang lại hạnh phúc cho ta dù trong đói nghèo, miễn là ta hãy cho đi càng nhiều càng tốt trong khả năng của mình chứ không phải cố hết sức để lấy đi thật nhiều. Em có đồng ý với quan điểm trên không? Vì sao?