"Dù muốn hay không, hình ảnh của ta cũng luôn luôn hiện ra trong mắt người khác. Người khác có thể là cha mẹ, ông bà, anh chị em ta; là bạn thân
của ta hoặc thậm chí một người còn xa lạ. Bất kể đó là ai, thì cái nhìn của họ vào
ta bao giờ cũng hàm chứa một thái độ. Từ ánh mắt buồn của mẹ, cần nhạy cảm mà
hiểu rằng, ta đã làm điều gì đó không phải, đã khiến mẹ phiền lòng. Từ ánh mắt
nghiêm khắc của thầy cô, hãy nghĩ đến những khuyết điểm mà ta chưa nghiêm túc
sửa chữa. Phải thật tinh tế, mới có thể nhận thấy rất nhiều điều từ ánh mắt của
người khác. Có thể là niệm tin yêu. Có thể là sự đồng cảm, sẻ chia. Có thể là sự
khích lệ, cổ vũ. Có thể là nỗi hoài nghi hay trách mócCó nhận ra thái độ của
người khác, ta mới biết lời mình nói, việc mình làm hay dở đúng sai thế nào để
điều chỉnh. Thông thường, tự đánh giá mình dễ rơi vào tình trạng chủ quan, sai
lệch. Vì vậy, muốn hiểu mình hơn, cần chú ý thêm cái nhìn của người khác đối với
mình."
(Theo Phan Huy Dũng (chủ biên), Để làm tốt bài thi môn Ngữ văn kì thi
trung học phổ thông quốc gia phần nghị luận xã hội, NXB Giáo duc Việt Nam, Hà Nội, 2016, tr. 87)
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính trong đoạn văn trên là gì?
Câu 2.Người khác mà đoạn trích nói đến gồm những ai? Tác giả cho rằng: cái
nhìn của người khác hàm chứa một thái độ. Những bằng chứng nào được sư dung
để chứng minh điều đó?
Câu 3.Vì sao muốn hiểu mình hơn thì cần chú ý thêm cái nhìn của người khác đối
với mình?
Câu 4. Nêu nội dung chính của đoạn văn trên?
Câu 5.Có thể hoán đổi vị trí của hai từ nghiêm khắc và nghiêm túc ở câu sau được
không? Vì sao?
"Từ ánh mắt nghiêm khắc của thầy cô, hãy nghĩ đến những khuyết điểm mà ta
chưa nghiêm túc sưa chữa." Câu 6.Gọi tên thành phần được in đậm trong câu sau và nêu chức năng của nó:
Dù muốn hay không, hình ảnh của ta cũng luôn luôn hiện ra trong mắt người
khác.