

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
"Đoàn giải phóng quân một lần ra đi
Nào có sá chi đâu ngày trở về
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi .Ra đi ra đi thà chết chớ lui"
Khúc hát quen thuộc từ xa chợt vọng lại gợi trrong lòng chúng ta biết bao suy tưởng . Chúng ta nhưu được sống lại một thời hào hùng của dân tộc theo tiếng hát sôi nổi trẻ trung và cũng bình dị như cuộc đời người lính . Khong biết ddax có bao nhiêu bài thơ nói về họ - những chàng Thạch SAnh của thế kỉ hai mươi . Tiêu biểu cho thời kì chống Mĩ cứu nước là bài thơ "Bài thơ về tiểu đội xe không kính " của Phạm Tiến Duật .Qua hình ảnh nhữung chiếc xe không kính , bài thơ ca ngợi chủ nghĩa anh hùng và vẻ đẹp tâm hồn ủa thế hệ trẻ Việt Nam . Ba khổ thơ cuối là đỉnh điểm của mạch cảm xúc và tứ thơ được nảy nở sáng rõ , để lại ấn tượng tỏng lòng độc giả về cuộc chiến tranh ác liệt trên tuyến đường Trường Sơn và phẩm chất cao đẹp của người lính lái xe .
Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật được sáng tác năm 1969 trong thời kì cuộc kháng chiến chống Mĩ đang diễn ra rất gay go , ác liệt . từ khắp các giảng đường đại học , hàng ngàn sinh viên đã gác bút nghiên để lên đường đánh giặc , và điểm nóng lúc đó là tuyến đường Trường Sơn - con đường huyết mạch nối liền hậu phương với tiền tuyến . Phạm Tiến Duật đã ghi lại những hình ảnh tiêu biểu nơi khói lửa Trường Sơn . Có thể nói , hiện thược đã đi thẳng vào trang thơ của tác giả và mang nguyên viẹn hơi thở của cuộc chiến . Ra đời trong hoàn cảnh ấy , bài thơ đã thực sự trở thành hồi kèn xung trận , trở thành tiếng hát quyết thắng của tuổi trẻ Việt Nam thời kì chống Mĩ . Cảm hứng từ những chiến xe không kính đã làm nền để nhà thơ chiến sẽ khắc hoặc hành công chân dung người chiến sĩ lái xe : ung dung tự tại , lạc quan sôi nổi , bất chấp mọi khó khắn gian khổ , tình đồng chí đồng đội gắn bó , tình yêu đất nước thiết tha ;......
Ở `3` khổ thơ cuối chân dung tâm hồn của người lính lái xe được gợi ra cũng chính từ hình ảnh những chiế xe không có kính :
Những chiêc xe từ trong bom rơi
Đã về đây họp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi
Anh lính lái xe thật nhiều bè bạn . Từ nơi cảm tử , họ tìm về nhau . Câu thơ "Những chiếc xe từ trong bom rơi " gọi về cuộc chiến thật ác liệt . Người chiến sĩ lái xe phải đối diện với mưa bom , lửa đạn , với cả thần chết ở bất cứ lúc nào . Trong hoàn cảnh ác liệt ấy , điều gì đã khiến các anh trở về được bình an ?Thơ Phạm Tiến Duật đã chỉ ra điều kì diệu ấy : "Đã về đây họp thành tiểu đội" . Chữ "họp" gợi sự đoàn tụ , sự bảo toàn . thì ra , vì khong thể thiếu nhau , không thể vắng nhau , những ngươi đồng đội ấy đã băng qua mưa bom bão đạn để "về " trong vòng tay nhau , vòng tay của sự sống và chiến tháng . Ta thấy ở họ sáng ngời lên một tình cảm đẹp , tình đồng đội ! Tình cảm ấy tạo ra sức mạnh chiến đấu , chiến thắng .Trong những năm kháng chiến chống Pháp , nhà thơ Chính Hữu cũng đã phát hiện ráuwsc mạnh của tình cảm đó trong bài thơ "Đồng Chí " . Hình ảnh "Bắt tay nhau qua cửa kình vữo rồi " có gì đó mới hơn , trẻ hơn . Vẫn là cái bắt tay thân thiện , giản dị mộc mạc mà gần gũi . Thơ của Phạm Tiến Duật không chỉ pahst hiện tình đồng đội ở những vẻ đẹp hào hùng mà còn nhìn nhận dưới góc độ tình cảm thân thương . Họ - những con người từ nhiều phương trời , nhiều miền quê , nhưng trong thử thách , họ gắn với nhau thành ruột thịt :
Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi lại đi trời xanh thêm
Chữ "bếp ", hình ảnh "bát đũa ",... đều là những gì thân thiết trong ngôi nhà của ông bà cha mẹ ở hậu phuong làm cho hai chữ "gia đình " ẩm cả khổ thơ tiền tuyến . Bằng cách nói giản dị ấy , PTD đã phất hiẹn được độ sâu sắc trong tình đồng đội . Đó là tình bạn , là tình đồng chí , tình người ,....
Bài thơ vẫn tiếp tục tô đậm vẻ đẹp của tâm hồn biết yêu thương , mộng mơ , tâm hồn qua thử thạch vẫn tươi xanh non mướt
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi lại đi trời xanh thêm
Những người chiến sĩ kiên cường ấy cùng chến đấy và cùng chia sẻ với nhau từng phút giây chân thật . Chữ "chông chênh" vừa nói cái không chắc của thế mắc võng , vừa toát lên cái thi vị , pha tinh nghịch pha chú tmaoj hiểm rất quen thuộc của kẻ đưa võng . Điệp ngữ "lại đi "tựa như nhịp bước hành quân của người chiến sĩ , khó khăn không nản , hi sinh không sờn , những chiếc xe vẫn cứ chạy bon bon ra tiền tuyến . Câu thơ gợi ra sự liên kết liên tưởng trong lòng người đọc .Đến mức ta phải thốt lên : tâm hồn người lính sao mà tươi xanh đến thế !
Tới khổ kết , nhà thơ PTD đã khẳng định ý chí nghị lực , bản lĩnh phi thường sẵn sàng chiến đấu vì miền Nam ruột thịt của những người lính lái xe Trường Sơn .
Không có kính rồi xe không có đèn
Không có mui xe, thùng xe có xước
Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước
Chỉ cần trong xe co một trái tim
Điệp ngữ"không có " lặp lại bai lần nhưu nhân lên để tổng kết cái khó khăn , khốc liệt của chiến tranh , khó khăn nối tiếp khó khăn càng đi sâu vào những chiến trường càng nguy hiểm hơn > Và chứng minh cho sự khốc liệt đó là những chiếc xe tải mang trên mình đầy thương tíhc , với đèn không có , mui không có , cửa kính vỡ , thùng bị xước , xe bị biến dạng . Trận đánh đến gần ngày toàn thắng thì thử thách đối với người lình càng lớn , hy sinh mất mát chắc chắn sẽ càng nhiều . Nhưng người lình lái xe vẫn cứ vững chắc tay lái đối diện với con đường vững vàng trên vị trí chiến đấu. Đấy cũng chính là lí tưởng sống của những người lính lái xe trong thời kì ấy và cũng chính là mục đích lí tưởng của những thể hệ thanh niên lớp lớp lên đường chiến đấu vì sự nghiệp giải phóng miền Nam thống nhất đất nước .
Bài thơ dựng lên cuộc chiến đấu với biết bao điều không có ; Không kính , không mui xe , không đèn . Đến đây nhà thơ hạ bút viết một dòng chữ : "chỉ cần trong xe có một trái tim ". Tác gải đã sử dụng nghệ thuật tương phản giữa hoàn cảnh ác liệt của cuộc kháng chiến và phẩm chất của người lình lái xe , ý chí kiên cường .
Ba khổ của bài thơ đã khép lại con đường tới miền Nam yêu dấu đã tới đích từ mấy chục năm trong sự thống nhất trọn vẹn thương yêu . Nhưng đâu đây bên tai ta vẫn nghe tiếng xe chạy , vẫn hiển hện những tiếng cười "ha ha " của những người lính lái xe can trường . Đơn sơ thế thôi những là những trang hào hùng , là hình ảnh lí tưởng có sức vẫy gọi . Thế hệ nào cũng có những trách nhiệm , những xứ mệnh , những vinh quang và thách thức của mình . Bước chân sang thế kì XXI, trận đánh của mỗi người trẻ tuổi của chúng ta hoàn toàn khác . Nhưng những gì hào hùng , thật hấp dẫn của người lính lái xe , ở thế hệ cha ong vẫn luôn là sự khích lệ , là sự nêu gương để chúng ta cố gắng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin