

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Người bố trong văn bản hiện là với hình tượng là một người hết mực yêu thương con mình. Ông luôn dõi theo từng bước đi, từng chặng đường mà còn mình đi qua. Người cha ấy nâng niu, trân trọng từng lá thư của con mình gửi về như báy vật, không thiếu một bức nào. Bằng tình yêi thương, quý mến to lớn mà bản thân dành cho con ông luôn hiểu được những điều mà người còn dẫu cho không biết chữ. Thật đáng ngưỡng mộ trước cái thứ tình cảm thiêng liêng ấy! Còn người con trong văn bản cũng hết mực yêu thương và luôn thấu hiểu bố. Người con ấy luôn tự hào, trân trọng những tình cảm mà bố dành cho mình. Đồng thời cũng cảm thấy xót xa, hụt hẫng và tiếc nuối khi bố không còn nữa. Qua những lời văn đầy xúc cảm của người con dành cho bố mình dường như mỗi người đọc đều có thể nhận ra rằng bản thân cần phải yêu thương và trân trọng những phút giấy bên bố mình hơn. Để sau này không phải nuối tiếc vì quá khứ đã bỏ lỡ những phút giây đáng quý ấy!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong gia đinh, người cha luôn là ngọn núi cao ngất, là chỗ dựa vững chắc cho đứa con, là điểm tựa mỗi khi con gặp sóng gió. Không ai là không tự hào khi có một người cha như vậy phải không? Tôi càng hiểu rõ tình cảm ấy vào một ngày mẹ tôi đi công tác xa nhà.
Sáng hôm đi học, bố dặn tôi nhớ mang theo áo mưa. Tôi chợt nghĩ. Trời nắng thế thì sao có thể mưa được nên tôi vội chạy đến trường mặc kệ lời gọi của bố tôi. Chỉ một lúc sau, mây đen ùn ùn kéo tới, ngồi trong lớp mà tôi thấy nao nao, nhớ lại lời nhắc nhở của bố mà tôi thấy ân hận. Trời cứ mưa, mưa rả rích một lúc rồi lại ào ào mưa như thác. Những tiếng sấm rền vang khiến cho tôi nghĩ đến cảnh phải ở trường một mình. Tôi ước gì lúc đó mình nghe lời bố thì sao đến thế này. Tan học, tôi chạy thẳng về nhà mặc cho trời vẫn cứ mưa như trút. Đến tối, người tôi nóng ran, tôi thiếp đi trong cơn lo sợ. Trong đầu tôi vẫn in rõ hình ảnh buổi sáng hôm ấy. Bố tôi nhẹ nhàng đắp khăn lên trán tôi rồi dặn dò tôi. Tôi tự cảm thấy ân hận vì việc làm buổi sáng. Bàn tay bố thô ráp nhẹ nhàng, an ủi tôi. Lúc ấy, tôi mới hiểu được tình cha con thiêng liêng đến thế nào? Trông ngoài thì bố lạnh lùng lắm nhưng trong tim bố luôn cháy lên một tình yêu vô bờ bến đối với con.
Nếu ai không có một người cha thì đó là một thiệt thòi rất lớn. Bạn hãy thử tưởng tượng mà xem, mất đi một vòng bảo vệ, một chỗ dựa vững chắc mỗi khi gặp sóng gió thì sẽ thế nào? Chỉ cần một cái xoa đầu của bố cũng đủ tiếp thêm cho ta sức mạnh. Tình cảm ấy cứ nuôi dưỡng tâm hồn ta đến bến bờ xa lạ. Bố không những là người chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, luôn mà còn là người chăm sóc con cái thực sự một cách chu đáo.
Hay cứ yêu thương bố như vậy bởi vì những tình cảm của cha con và cả một cuộc sống âm thầm lặng lẽ, chỉ cho mà không nhận. Bố chính là một món quà vô cùng quý giá mà thượng đế ban tặng cho chúng ta đó.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin