

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Giair thích:
"Thơ là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm" hay còn có thể hiểu rằng: Những bài thơ còn chính là những bản nhạc của tâm hồn, giãi bày tiếng lòng của tác giả bằng những câu từ cô đọng, thể hiện một cách chân thực và rõ ràng những nét cảm xúc của thi nhân trước cuộc đời. Đặc biệt những tâm hồn đa cảm, cao cả ấy chính là những hồn thơ phong phú, những hồn thơ đặc biệt không có sự trộn lẫn nào, những hồn thơ chân chính, nhạy cảm, có thể rung động và nhìn thấy những biến thái tế vi của sự vật. Chính điều đó mới có thể tạo nên sức mạnh cho bài thơ có thể vang vọng mãi trong lòng của độc giả. Những hồn thơ ấy đã thổi những làn gió mới cho cung đàn thi ca nước nhà ngày càng trở nên rực rỡ bằng các tác phẩm hết sức tâm huyết và trĩu nặng cảm xúc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Giải thích ý kiến. Voltaire cho rằng: Thơ là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm.+ Thơ là hình thức nghệ thuật của ngôn từ thuộc phương thức biểu đạt trữ tình, thể hiện tình cảm, cảm xúc của con người. Ngôn ngữ thơ cô đọng, hàm súc giàu chất nhạc và chất họa.+ “Thơ là âm nhạc của tâm hồn” thơ là những giai điệu tình cảm, cảm xúc, là những rung động thẩm mĩ trong thế giới nội tâm con người.+ “Tâm hồn cao cả, đa cảm”: Tâm hồn đẹp, phong phú, dễ xúc động khi va chạm với thế giới xung quanh và luôn hướng về những điều tốt đẹp cao quý.àÝ kiến nêu lên đặc trưng của thơ thể hiện tình cảm, cảm xúc, những giai điệu tâm hồn, những tình cảm đẹp.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong ý kiến của mình, Vôn-te đã đặt ra một định nghĩa về đặc điệm về nội dừng và hình chức của thể loại đặc biệt này.
Thơ trước hết là tiếng nói của "tâm hồn", là sự phát ngôn của tình cảm, cảm xúc Nhưng đó không phải là tình cảm được thê hiện một cách thông thường. Một người nói răng anh ta đang vui hay đang buồn cũng chưa hăn đã là thơ. Thơ phải là một tình cảm được thể hiện bằng "âm nhạc". " âm nhạc" là một cách nói đầy hình ảnh của Vôn-te về tính nhạc, về âm điệu hay tổ chức ngôn ngữ đặc biệt của thơ. Đó là sự hòa quyện giữa cảm xúc của con người và nhạc tính của ngôn từ, là sự hòa quyện chứ không phải ghép nối thông thương. Môi quan hẹ giữa tinh nhạc và cam xuc trong thơ không phải môi quan hệ giữa chiêc ly và rượu, mà là môi quan hệ giữa hai mặt của một tờ giây, không thể tách rời. Ố vê sau của nhận định, Vôn-te còn nhân mạnh thêm: "nhật là những tâm hôn cao cả, đa cảm". Tình cảm trong văn học nói chung và thơ ca nói riêng không bao giờ là những tình cảm tầm thường, đơn lẻ mà luôn là những gì cao cả, nhạy cảm khác thường. Sự tiếc nuối, buồn giận khi mất chiếc ô không phải là tình cảm của thơ, mà chỉ có nỗi băn khoăn đầy lãng mạn "Lấy gì đi sớm về trưa với tình" (Nguyễn Bính) mới trở thành thơ là vậy.
Bảng tin