

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đáp án
Nhà văn học Bêlinxki đã thật sáng suốt khi nhận định :”Tác phẩm nghệ thuật sẽ chết nếu nó miêu tả cuộc sống chỉ để miêu tả, nếu nó không phải là tiếng thét khổ đau hay lời ca tụng hân hoan, nếu nó không đặt ra những câu hỏi hoặc trả lời những câu hỏi đó “.Quả thật trong mỗi tác phẩm văn chương đều là những giọt máu của thời đại.Phải chăng những thanh âm “lấp lánh “ trong các tác phẩm văn chương lại là một chìa khoá để mở ra cánh cổng của nền văn học. Cuộc sống là phong phú vô tận, nhưng sự hiểu biết và hứng thú của nhà văn thì có hạn. Ngoài việc tìm đến những mảnh đất mới của hiện thực để gieo mần tư tưởng, người nghệ sĩ đã biết tạo ra những thanh âm “lấp lánh “ vốn ấn tượng riêng củamình .Muốn có tác phẩm "lấp lánh" đòi hỏi nhà văn phải "biết đào sâu biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những gì chưa ai có" (Nam Cao).Trong thế giới văn chương ,nghệ thuật một yếu tố quan trọng không thể thiếu đó là Thanh âm “lấp lánh” trong các tác phẩm văn học .Những thanh âm ấy là những thanh âm đầy ý nghĩa ,gợi nhiều suy tư và nuôi dưỡng tâm hồn người giải mã tác phẩm.Đó có thể là những là những âm thanh của vạn vật được thể hiện trong tác phẩm,hay cũng có thể là những hình ảnh gợi nhắc những âm thanh.Và đặc biệt hơn hết đó cũng có là tiếng nói ,tiếng lòng của tác giả .Một cái nhìn đa diện ,qua lăng kính là kiệt tác văn chương của mình.Chính “thanh âm “ cuộc sống đã đi vào trong thế giới nghệ thuật, qua cách sáng tạo, bị chi phối bởi cách nhìn, cách cảm, cách nghĩ của người nghệ sĩ, trở thành một phương diện thẩm mỹ lóe sáng những tư tưởng và quan niệm của tác giả về con người và hiện thực.Quả thật văn học luôn mang trong mình cái hiện thực với tất cả sự phong phú và đa dạng của nó.Những thanh âm lấp lánh chính là một phần hiện thực đời sống được phản ánh vào trong tác phẩm.Vì vậy "Một tác phẩm thật có giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả các bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình… Nó làm cho người gần người hơn" (Nam Cao).Ở mỗi tác phẩm,nhà văn không chỉ còn là nói trực tiếp mà còn nói gián tiếp thông qua những hình tượng.Vì vậy,thanh âm trong văn học không chỉ là thanh âm cụ thể của vạn vật mà còn là thể hiện những hình ảnh, chi tiết về âm thanh giúp cho ta như được hoà vào cảm xúc của người nghệ sĩ.Cảm nhận được những gì nhà văn muốn gửi gắm đó là những tư tưởng,tình cảm sâu sắc của mình vào tuyệt tác văn trương .Do đó những âm thanh “lấp lánh “ trong văn trương sẽ giàu ý nghĩa nhân sinh,và đem đến những cảm xúc với người đọc biết lần ứng nghe. Ở một hồn thơ cuồng nhiệt như Xuân Diệu, viết trong bài thơ “Nguyệt cầm” rằng: “Trăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm! Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân”. Xuân Diệu đã cho ánh trăng hòa nhập, hóa thân vào từng dây đàn, cho những giọt thanh âm ở cuối khổ thơ rơi xuống chầm chậm, tan ra và lan đi xa. Qua đó ta cũng có thể thấy được rõ nét ánh” lấp lánh “ của âm thanh được bộc bạch qua những vần thơ.Điều đáng chú ý là, những giọt âm thanh ấy giống như những giọt nước mắt cứ ngân lên thành tiếng trong lòng người đọc, Những nốt đàn buồn chầm chậm mà đọng thành từng giọt như giọt lệ có âm thanh “ngân” lên nỗi buồn của ca nữ và còn tiếp tục vang vọng dù mọi tưởng tượng về ánh trăng đã chấm dứt. Có lẽ mỗi tác phẩm là một thông điệp thẩm mỹ mà người nghệ sĩ gửi đến bạn đọc .Những để có thể am hiểu được hết những âm thanh huyền diệu ấy thì người bạn đọc phải cảm nhận một cách sâu sắc chân thành,tinh tế .Dù ở bất cứ phương diện nếu một tác phẩm mà không có âm thanh,không có tiếng nói thì chỉ giống như một bãi đất khô cằn hay sao?Nhờ đâu mà mà người nghệ sĩ tài ba Nguyễn đình thi lại cầm bút viết lên những câu thơ mang đậm nhé thanh âm “lấp lánh” từ lịch sử dân tộc vọng về : “Nước chúng ta Nước những người chưa bao giờ khuất Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất Những buổi ngày xưa vọng nói về” Phải chăng,đó là những “âm thanh” của tổ tiên vọng về thôi thúc con cháu của mình đứng lên để chiến đấu bảo vệ tổ quốc .Thanh âm “lấp lánh “ ấy được phát ra như soi chiếu cả một quá trình dài lịch sử dân tộc.Vì thế mà người độc giả thấy được đất nước ở đây là đất nước của những con người bất tử, chưa bao giờ khuất phục. Như thể người cảm nhận được cái cao cả, thiêng liêng, sự gần gũi và thân thiết. Nghệ sĩ cầm bút ai chẳng nguyện đem đến một tiếng nói mới mẻ độc đáo.Bởi lẽ lối đi của văn chương muôn đời không phải con đường thẳng duy nhất ,nó là vô vàn ngã rẽ,là đại dương dạt dào hợp lưu từ muôn dòng chảy. Nếu như sức hấp dẫn của một tác phẩm đó chính là những thanh âm “lấp lánh” thì liệu rằng thanh âm nào trong văn học cũng “lấp lánh “ hay không?Đúng như vậy không phải thanh âm nào trong tác phẩm văn chương cũng “lấp lánh”.Không phải chỉ thanh âm nhẹ nhàng mà thanh âm dữ dội cũng “lấp lánh “ý nghĩa.Tất nhiên để có thể sáng tác ra một áng văn chương tuyệt Mỹ thì người viết cần phải chắt chiu từng giọt cảm xúc để phát hiện,sử dụng cái tài hoa của mình để tái sinh những thanh âm đời sống .Góp phần tái tạo làm nên vẻ đẹp “lấp lánh” cho thanh âm trong văn học.Âm thanh trong những tuyệt tác văn chương tự bao giờ đã ngân vang trong trái tim tôi .Là giọng sử ngọt ngào của mẹ,là câu thơ dậy lên màu xanh mướt của ruộng đồng,là tiếng ca lảnh lót của niềm yêu đời…. Mỗi thi phẩm mở ra một hình sắc riêng,một cảm xúc riêng về thế giới.Say mê trong văn học,đôi khi tôi băn khoăn tự hỏi:điều gì trước nhất làm nên sức hấp dẫn của văn chương?Xét cho cùng để có thể hiểu hết được các tác phẩm thì quả là một điều quá khó cho nên người đọc cần lắng lòng, kết hợp cùng sự tìm kiếm về những giá trị thẩm mĩ đồng thời phát hiện và trân trọng vẻ đẹp “lấp lánh” của thanh âm trong văn học. Nó ẩn chìm bao tầng sâu ngữ nghĩa,bao lớp ngôn từ độc đáo mà mỗi người đọc bằng sự tìm tòi riêng sẽ thấy những tầng của lấp lánh.Mỗi thời đại, mỗi tác giả góp vào dòng chẳy văn học một cách cảm nhận mới, một niềm trăn trở khác nhau và một cách nói mới. Soi vào thực tế văn học một tác phẩm văn chương sẽ không thể nào thiếu đi được nhưng thanh âm “lánh lánh” tuyệt diệu đến lạ thường như vậy.Có lẽ những thanh âm “lấp lánh” là một mấu chốt then cài cái sức sống tỏa sáng trong áng văn mà người sáng tác muốn gửi gắm đến bạn đọc. Sau khi đọc một tác phẩm văn học, tôi tự hỏi mình “tác phẩm đó mang lại điều gì mà khiến nhiều độc giả yêu thích đến vậy?”. có lẽ tác giả đã sử dụng tất cả những tầng ngôn ngữ tinh tế nhất để tạo ra những thanh âm “lấp lánh “cho tác phẩm văn chương của mình với sự hoàn hảo như vậy. Ngoài ra những thanh âm “lấp lánh” đã là một thước đo để tạo nên sức sống bất diệt trong các tác phẩm văn chương,khiến độc giả càng thêm yêu thế giới văn học.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bàn về thanh âm lấp lánh của tác phẩm văn chương, nghĩa là bàn về giá trị, tư tưởng của tác phẩm. Không phải tác phẩm văn học nào cũng mang thanh âm.Cần chứng minh qua một số tác phẩm thơ, văn tiêu biểu, chứa đựng những giá trị nội dung, nghệ thuật độc đáo.(Mình không biết bạn chứng minh qua tác hẩm nào
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin