

Viết bài văn phân tích và đánh giá tác phẩm " Lời ru của thầy ".
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.
ĐOÀN VỊ THƯỢNG
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Bài thơ "Lời ru của thầy" của nhà thơ Đoàn Vị Thượng là một khúc ru thấm đượm về người thầy và mái trường. Đó là lời ru xúc động của người thầy suốt đời tận tụy với nghề, với học sinh thân yêu.
Từ lời ru của bà, của mẹ, em tiếp tục lớn lên từ lời ru của thầy:
“Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em”.
Thầy đã dạy cho em bài học đầu tiên về tình yêu gia đình, yêu quê hương, đất nước, yêu từ ngọn cỏ cành cây đến những trang sử oanh liệt của dân tộc:
“Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!”.
Dù biết kiến thức của nhân loại là vô hạn, mà tầm hiểu biết của con người là hữu hạn nhưng với tình yêu thương và trách nhiệm nghề nghiệp, thầy đem tất cả sự hiểu biết, lòng mê say của mình, thổi bùng trong tâm hồn em ngọn lửa về tình yêu cuộc sống, yêu con người, thắp lên cho em những ước mơ, khát vọng:
"Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em."
Cùng với đó, trong bài thơ: hai lời ru tràn ngập yêu thương của mẹ và của thầy vừa tiếp nối, vừa bổ sung cho nhau, đều dành cho em những gì tốt đẹp nhất. Những lời ru ấy giúp em hiểu những nhọc nhằn của mẹ, thầy luôn dạy em về lòng biết ơn:
“Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm”.
"Lời ru của thầy" là tình yêu vừa rộng lớn, vừa giản dị mà sâu sắc của thầy đối với trò. Lời thơ cũng thể hiện lòng tri ân sâu sắc của học trò đối với thầy cô giáo.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin