

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Quê tôi có rất nhiều cảnh vật nhưng tôi vẫn thích nhất là dòng sông với những đoàn thuyền xuôi ngược.
Con sông quê tôi đẹp lắm, đẹp như một dải lụa đào vắt ngang qua bãi mía, nương ngô. Mỗi sớm mai, màn sương mờ ảo như tấm rèm che chở giấc ngủ cho dòng sông. Con sông không biết bắt nguồn từ ngọn suối nào, không biết ai đã đặt tên cho nó là sông Hồng. Chỉ biết rằng khi chảy qua quê tôi, con sông thật êm ả và hiền hòa như muốn dành đủ thời gian để mọi người ngắm nhìn dòng nước trong xanh của nó. Dòng sông cũng như lặng đi trước vẻ đẹp của làng. Nó trầm ngâm, phản chiếu những hàng tre xõa tóc soi mình xuống làn nước để rồi lại chở những chiếc lá tre vội vã chia tay mẹ nó bắt đầu một cuộc phiêu lưu. Sông Hồng không rộng lắm nhưng nó vẫn mênh mông như vầng trán của mẹ để chúng tôi tắm mát, nô đùa. Sông như một người thiếu nữ điệu đà, một ngày thay mấy chiếc áo. Trong cảnh bình minh, khi tiếng gà gáy cất lên, ông mặt trời bừng tỉnh giấc gieo những tia nắng ấm áp xua tan dần màn sương đêm, dòng sông khoác lên mình tấm áo màu xanh mát. Khi ông mặt trời đã lên đỉnh đầu, sông mặc chiếc áo dát vàng lấp lánh và khi chiều về, sông lại thay chiếc áo màu hồng phai. Đôi bờ sông, xen lẫn giữa những bãi đay, bãi ngô xanh ngắt một màu là những thảm cỏ trải dài trông như tấm đệm khổng lồ. Nơi đây, những buổi chiều râm mát, bọn trẻ chúng em thường rủ nhau ra đây nô đùa, có lũ nằm dài trên tấm nệm ấy, để ngắm bầu trời cao vút, ngắm dòng nước trong xanh, cùng hát, cùng kể chuyện ở trường, ở nhà, cả những truyện thật, những truyện bịa để rồi tất cả chúng tôi cùng cười đùa sảng khoái. Thỉnh thoảng có cơn gió mát lướt qua khiến tôi như nghe thấy cả tiếng trò chuyện của dòng sông.
Nhờ có con sông chảy qua làng nên quanh năm dân làng tôi khỏi lo hạn hán. Sông đưa dòng nước tươi mát tưới cho cả cánh đồng rộng lớn. Mỗi mùa, sông có một vẻ đẹp riêng nhưng đối với tôi, điều thích thú nhất là được "nghỉ mát" trong lòng của sông vào những ngày hè. Mùa này, nước từ đầu nguồn đổ về, cả một vùng bãi bồi được tắm mình trong phù sa màu mỡ. Những người chài lưới thì mải miết chăng lưới bắt tôm, còn lũ trẻ cứ chiều về dắt trâu chăn thả trên bờ sông rồi lại nô đùa, cười nói làm náo động cả khúc sông quê. Không biết từ bao giờ, sông đã trở thành người bạn tri kỉ của tôi. Khi buồn, sông như hiểu được lòng tôi lặng lẽ đưa nỗi buồn theo dòng nước ra biển cả. Lúc vui, những con sóng nhỏ dào dạt vỗ bờ để chia vui với tôi. Nối đôi bờ sông là chiếc thuyền ngày ngày cần mẫn đưa người dân qua lại làm ăn. Nhìn những con tàu chở hàng ngược xuôi và cả những chiếc thuyền tôn bé nhỏ trên mặt sông làm cho tôi cảm thấy không khí trong lành của làng quê.
Dù thời gian có trôi đi, dù nước sông đã về với biển nhưng hình ảnh con sông quê hương vẫn không phai mờ trong tâm trí tôi. Con sông đã lưu giữ những kỉ niệm tuổi thơ. Tình yêu của tôi đối với con sông quê cũng như nước sông không bao giờ vơi cạn.
Cho mk hay nhất nhé !!!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Sông Sài Gòn rất lớn, với chiều dài và chiều rộng đều rất đáng nể. Tuy vậy, sông vẫn có những khúc uốn lượn rất mềm mại và uyển chuyển như một tấm vải lụa vắt ngang giữa lòng thành phố. Hai bên bờ sông, là những con đường phố thị nhộn nhịp, sầm uất. Lúc nào cũng inh ỏi tiếng còi xe. Sự náo nhiệt ấy khác hẳn với sông Hương hay sông Đà. Nước sông Sài Gòn mang một màu sắc rất đặc trưng, tựa như màu nước lũ, bởi mang trong mình rất nhiều những phù sa. Trên mặt sông cũng chẳng mấy khi yên tĩnh trong ngày, bời thuyền bè qua lại tấp nập. Nào thuyền chở hàng, tàu chở khách cứ tới tới lui lui, chẳng thua kém gì trên bờ cả. Khi đêm xuống, ánh đèn hai bên sông hắt xuống mặt nước dập dềnh. Tạo nên từng gợn sáng lóng lánh, đẹp như trong phim vậy. thật yêu sao dòng sông Sài Gòn
nguyenhieu308
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin