

Hãy viết tiếp bài văn của bạn Hà được mở đầu như sau:
Trong hộp bút của em có một chiếc bút đã cũ, không còn dùng được nữa, nhưng em vẫn luôn đem theo bên mình và giữ gìn cẩn thận. Đó là cây bút cô giáo đã tặng cho em trong một lần em để quên bút ở nhà. Cây bút Minh nhắc nhở em lại một kỉ niệm đẹp về cô giáo cũ của mình. Chuyện là thế này .....
Chép mạng =báo cáo; kh làm dưới một trang nhã cảm ơn nhiều ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong hộp bút của em có một chiếc bút đã cũ không còn dùng được nữa, nhưng em luôn đem bên mình và giữ gìn cẩn thận. Đó là cây bút cô giáo đã đưa cho em trong một lần để quên bút ở nhà. Cây bút luôn nhắc em nhớ lại một kỉ niệm đẹp về cô giáo cũ của mình. Chuyện là thế này.
Hôm đó, em đến trường như thường ngày. Tiếng trống trường vang lên và chúng em bắt đầu lấy sách vở ra học. Tiết đầu tiên là tiết luyện chữ của cô Lan mà chúng em vẫn rất kính yêu. Cô bắt đầu viết những dòng chữ nắn nót đầu tiên lên bảng. Em tìm trong cặp để lấy hộp bút ra, nhưng tuy nhiên, em không thấy hộp bút của mình đâu. Em lo lắng, luống cuống đến nóng ran hết cả người, tìm mọi ngóc ngách trong cặp đều không thấy hộp bút đâu. Em chắc mẩm chắc chắn hôm qua em đã quên bỏ vào rồi. Nhìn các bạn xung quanh đã viết bài say sưa thì em càng lo lắng hơn. Thấy em không viết bài, cô đi xuống hỏi em. Biết em quên bút, cô lấy bút mực của cô đưa cho em, dịu dàng cười hiền nói:
- Em cứ lấy bút của cô mà dùng tạm.
- Vâng ạ, em cảm ơn cô ạ.
Nhờ chiếc bút máy của cô mà em hoàn thành được bài tập và vở ghi. Có chiếc bút ở bên cạnh, em luôn thấy được cô cũng như luôn ở bên nhắc nhở em ghi bài sạch đẹp vì nét chữ là nết người. Nhờ chiếc bút ấy của cô, em luôn thấy được động viên, cổ vũ to lớn về mặt tinh thần, cố gắng học cho tốt. Giờ đây, chiếc bút đã hỏng, đã cũ nên em luôn đặt nó ngay ngắn trong hộp bút như 1 lời nhắc nhở, khích lệ động viên học tốt của mình. Nhìn thấy nó, em sẽ luôn nhớ lại nụ cười hiền hậu và tấm lòng bao dung như 1 người mẹ của cô giáo.
Toàn bộ câu chuyện là như thế đấy. Chiếc bút chính là kỷ niệm đẹp thời đi học của em với cô giáo. Em sẽ luôn giữ chiếc bút ở bên mình để tự nhắc phải học tập thật tốt cho xứng với sự giúp đỡ của cô giáo dành cho mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Chuyện là thế này, vào một buổi sáng giữa mùa thu, em đang cất đồ dùng học tập vào ngăn bàn thì bỗng nhận ra mình đã quên mang bút. Lúc đó, em cảm thấy hoảng hốt và không biết phải làm sao, vì chỉ còn ít phút nữa là đến giờ vào lớp. Khi em bước vào lớp với đôi chân chần chừ, cô giáo đã nhận ra sự bất an trên gương mặt em. Cô hỏi: “Sao em không mang bút theo cùng?” Em lí nhí trả lời: “Dạ, em quên mất ạ.” Thấy vậy, cô mỉm cười, đưa cho em một chiếc bút bi mới, màu xanh lá mát mắt. “Em hãy dùng tạm chiếc bút này. Quan trọng hơn, hãy luôn nhớ chuẩn bị kỹ càng trước khi đến lớp nhé!” Câu nói đầy ấm áp và dịu dàng của cô đã ở lại mãi trong tâm trí em. Sau giờ học, em đã trả lại cây bút cho cô, nhưng cô lại bảo: “Em cứ giữ nó đi, nó sẽ giúp em ghi nhớ những bài học tốt!” Từ ngày đó, cây bút đã trở thành một phần quan trọng trong việc học của em. Dù không còn mực và không thể viết ra chữ, nhưng nó chính là biểu tượng của sự chăm sóc và yêu thương từ cô. Mỗi khi mở hộp bút ra, em lại thấy hình ảnh cô đứng trên bục giảng, vui vẻ truyền đạt những tri thức bổ ích cho chúng em.
Hơn cả một đồ dùng học tập, chiếc bút ấy đã giúp em nhận ra giá trị của sự chuẩn bị và trách nhiệm trong học tập, cũng như tình cảm chân thành của người thầy đối với học trò. Em biết, dù cây bút đã cũ, nhưng kỷ niệm về cô và những bài học mà cô truyền đạt sẽ luôn sống mãi trong em. Chính vì thế, em giữ gìn nó cẩn thận, không chỉ vì đó là một chiếc bút, mà còn vì nó mang trong mình một câu chuyện đẹp và đầy ý nghĩa.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin