

Sưu tầm và chép lại một bài thơ hoặc một bài văn của tác giả Cà Mau (khoảng vài trang, có thể là đoạn trích) viết về truyền thống của quân dân tỉnh Cà Mau.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Sưu tầm và chép lại một bài thơ hoặc một bài văn của tác giả Cà Mau (khoảng vài trang, có thể là đoạn trích) viết về truyền thống của quân dân tỉnh Cà Mau.
bài giải:
1. trích đoạn tác phẩm " cánh đồng bất tận" - Nguyễn Ngọc Tư
Cảm giác một cái gì, nhỏ xíu nhưng lanh lợi như con loăng quăng đang vui sướng, ngụp lặn trong nó. Đứa con gái thoáng nghĩ, có thể mình sẽ sinh con. Đứa bé đó, nhất định nó sẽ đặt tên là Thương, là Nhớ hay Dịu, Xuyến, Hường... Đứa bé không cha nhưng chắc chắn được đến trường, sẽ tươi tỉnh và vui vẻ sống đến hết đời, vì được mẹ dạy, là trẻ con, đôi khi nên tha thứ lỗi lầm của người lớn.
2. trích đoạn tác phẩm "sông nước Cà Mau"- Đoàn Giỏi
Từ khi qua Chà Là, Cái Keo... rồi bỏ con sông Bảy Háp xuôi thuyền trôi theo dòng, thì tôi bắt đầu có cái cảm giác trên đây... Ở đây, người ta gọi tên đất, tên sông không phải bằng những danh từ mĩ lệ, mà cứ theo đặc điểm riêng biệt của nó mà gọi thành tên. Chẳng hạn như gọi rạch Mái Giầm, vì hai bên bờ rạch mọc toàn những cây mái giầm cọng tròn xốp nhẹ, trên chỉ xoà ra độc một cái lá xanh hình chiếc bơi chèo nhỏ; gọi là kênh Bọ Mắt vì ở đó tụ tập không biết cơ man nào là bọ mắt, đen như hạt vừng, chúng cứ bay theo thuyền từng bầy như những đám mây nhỏ, ta bị nó đốt vào da thịt chỗ nào là chỗ đó ngứa ngáy nổi mẩn đỏ tấy lên; gọi kênh Ba Khía vì ở đó hai bên bờ tập trung toàn những con ba khía, chúng bám đặc sệt quanh các gốc cây (Ba khía là một loại còng biển lai cua, càng sắc tím đỏ, làm mắm xé ra trộn tỏi ớt ăn rất ngon). Còn như xã Năm Căn thì nghe nói ngày xưa trên bờ sông chỉ độc có một cái lán năm gian của những người tới đốn củi hầm than dựng nên, cũng như Cà Mau là nói trại đi theo chữ tức khơ mâu, tiếng Miên nghĩa là “nước đen”.
3. bài thơ "Hương Rừng Cà Mau" - Sơn Nam và Hà Phương
Từ bên nây sông Tiền Hoa lá rụng buồn buồn
Qua bên kia sông Hậu Tiễn đưa về cửa biển
Mang theo chiếc độc huyền Những giọt nước lìa nguồn
Điệu thơ Lục Vân Tiên. Đôi tâm hồn cô tịch, nghe nặng sầu cô thôn.
Với câu chữ kiến nghĩa bất vi vô dõng giả Dưới trời mây heo hút
Tới Cà Mau, Rạch Giá Hơi Vọng cổ nương bờ tre cao vút
Cất chòi đốt lửa giữa rừng khuya Điệu hò ơ theo nước chảy chan hòa
Muổi vắt nhiều như cỏ. Năm tháng đã trôi qua.
Chướng khí mù hơi sương Ray rứt mãi đời ta
Thân không là lính chiến Nắng mưa miền cố thổ
Sao không về cố hương Phong sương mấy độ qua đường phố
Chiều chiều nghe vượn hú. Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê.
4. trích đoạn tác phẩm "Ngọn đèn không tắt"-Nguyễn Ngọc Tư
Vậy mà kỷ niệm năm nào người ta cũng gởi thơ mời ông Hai. Không hiểu người ta vô tình quên rằng ông đã khuất hay cố ý nhớ đã từng có một con người như thế trên cõi đời này. Năm rồi thì ông Tư Lai đi thay, năm nay thơ tới trễ ông Tư đi biển ngày họp không về kịp. Cán bộ xã đút mũi xuồng lại rước. Bà cụ Hai rầu rĩ như mình đã ruồng rẫy, phũ phàng ai vậy, chép miệng than:- Thiệt rầu hết sức, nhà tui tưởng còn ai đi kể chuyện khởi nghĩa. Hổng ấy cho con Tươi đi, chịu hôn?- Nó nhỏ xíu hà biết không?- Nó tuổi con gà gần hai chục rồi, nó lanh lắm.- Thôi kệ, đi đại đi.Vậy là lần đầu tiên Tươi một mình đi kể chuyện. Ðò chạy một mạch lên huyện, nó ngồi kế bên ông chú Chín bạn của ông nội, nghe ông chú Chín bệu bạo kể kỷ niệm hồi xưa với ông nội, những kỷ niệm tưởng đã đầy rêu, Tươi nhớ nội quá. Nội bây giờ chắc bay ra Hòn gặp thầy, gặp các bạn của nội. Họ lại cùng nhau uống trà, leo núi, đẽo nạng thun bắn chim. Họ lại lên rẫy Thuồng Luồng cuốc đất trồng khoai lang, khoai rạng. Họ không bao giờ già. Họ không bao giờ mệt. Họ không bao giờ mất. Nên người ta tổ chức họp để nhắc họ hoài hoài.
--------------------------------------------------------------------------------------------
học tốt!
@nguyenthithuminh705
#hoidap247
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin