

Như một cái máy, mọi người cúi xuống ngắt một ngọn cả trí Ô. gởi tit G lúp,vì nó bút cả một năm tưởng Còn Vai- ô-oét Bô-re- ga thị trước khi nếm cọng cỏ, móc miếng kẹo cao su phả
kỉ lục thế giới ra khỏi miệng, giắt vào sau vành tai Tuyệt nhi! Sác- li thì thầm. Ông nội, ông có thấy cái vị của nó tuyệt không? - Ông có thể ăn hết cả cánh đồng này?. Ông nội Châu nói với nụ cười khoải trả. Ông
có thể bò bốn chân như con bỏ và gắm hết từng cọng cỏ của cảnh đồng này, Nếm thư cây mao lương hoa vàng coi - Ông Quan- cơ mới- Nó còn ngon hơn đấy Thình lình, có tiếng la phấn khích vang lên Đó là Vợ- ra- ca Sot. Cô bé cuống quýt chỉ sang bên kia sông Bạn ấy nói đúng, - ông Sác- li kêu tạ- Đó là một người đàn ông ti hon Ông có trông
thời khán g Ông có thấy Sác- li. Ông nội Châu nào mức đập
- Lúc này, tất cả mọi người đều bắt đầu kêu lên.
- Có hai người. Chu choa, đúng thể
Có hơn hai người đấy! Một, hai, ba, bốn, năm. Họ đang làm gì đấy nhữ
Họ từ đâu tới? Họ là ai?
Cả trẻ con lẫn người lớn đều chạy ào đến bờ sông để nhìn cho rõ hơn.
Nom ho that ki la! Không cao hơn đầu gối mình! Nhìn mở tóc dài của họ kia.
Những con người nhỏ xíu đó- không lớn hơn những con búp bê cỡ trung bình đã cùng những gì họ đang làm vào lúc này, họ cũng đang nhìn lại đảm người bên kia ng. Một trong số họ chỉ về phía lũ trẻ rồi thì thầm điều gì với người kia và cả năm ười phá lên cười khanh khách
Bảng tin