0
0
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Sáng nay, lúc ở trường, em đã được chứng kiến một sự việc vô cùng xúc động.
Vào buổi sáng, trường em đã diễn ra buổi biểu diễn văn nghệ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11. Buổi văn nghệ diễn ra với không khí phấn khởi, vui tươi. Sau các tiết mục ấy, là thời gian để các bạn học sinh được gửi tặng những đóa hoa tươi thắm và những lời tri ân tới thầy cô giáo của mình. Trong không khí ấy, em chợt nhìn thấy một nhóm các anh chị lớp 9, mang theo các giỏ hoa xinh xắn, tiến về phía gần cổng trường - nơi các nhân viên của trường đang ngồi xem văn nghệ. Ở đó, là các cô lao công, chú bảo vệ, cô thủ thư - những người không trực tiếp giảng dạy, nhưng cũng đóng góp cho trường rất nhiều. Các anh chị ấy, đã cùng nhau tặng quà cho các cô, chú ấy với lời cảm ơn chân thành. Em nhìn rõ sự ngỡ ngàng đến vui sướng bất ngờ và xúc động của các cô chú ấy. Vậy là, họ đã cùng hòa mình vào ngày vui của trường, chứ không phải đứng nhìn từ phía xa nữa. Tất cả học sinh trong trường cùng hò reo, vỗ tay chúc mừng vang dội. Các thầy cô cũng gật đầu hãnh diện về học trò nhỏ của mình. Nhìn sự hạnh phúc trong đôi mắt của các cô chú, em cảm thấy mình cũng xúc động lấy. Em cảm nhận được tình người, sự yêu thương đang lan tỏa mạnh mẽ trong không khí. Ngày hôm nay đã thực sự là một ngày hội ý nghĩa vô cùng của trường em.
Từ hôm nay, em đã có thêm những cái nhìn và kỉ niệm tuyệt vời ở trường mình. Những cảm xúc ấy thôi thúc em phải làm gì đó ngay vào ngày mai.
- Chúc bạn học tốt -
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
19
10
Từ xưa đến nay, dân tộc Việt Nam vẫn có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Thầy có là những người có công ơn dạy dỗ, dìu dắt chúng ta trong hành trình tìm đến với tri thức. Trong cuộc đời, mỗi người hẳn đều có một người thầy, cô giáo mà bản thân rất kính trọng. Và tôi cũng như vậy.
Người giáo viên mà tôi yêu quý và kính trọng nhất là cô Nguyễn Thu Hà. Cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi, cũng là giáo viên dạy môn Ngữ văn. Năm nay, cô ba mươi sáu tuổi. Khuôn mặt của cô trông rất hiền dịu. Nước da trắng hồng, cùng mái tóc dài ngang vai. Đôi mắt với ánh nhìn dịu dàng. Nụ cười của cô luôn rạng rỡ trên môi. Mỗi khi đến lớp, cô thường mặc những trang phục đơn giản, nhưng toát lên vẻ thanh lịch. Tôi cảm thấy cô rất xinh đẹp, trẻ trung.
Trong giờ học, cô là một giáo viên rất nghiêm khắc. Dù vậy, cô cũng rất tâm lí. Cô luôn dành thời gian để truyền đạt cho học sinh kiến thức của môn học một cách tốt nhất. Giọng nói của cô vừa truyền cảm, vừa ấm áp. Tôi rất yêu thích giọng nói của cô. Mỗi khi có bạn không chú ý nghe giảng, cô đều nhắc nhở nhẹ nhàng. Cô rất hay ở lại lớp trong những giờ ra chơi để trò chuyện cùng chúng tôi. Cô tâm sự với cả lớp rất nhiều điều: từ việc học tập, đến vấn đề trong cuộc sống. Nhờ có cô, tôi cảm thấy học được rất nhiều điều bổ ích.
Tôi còn nhớ mãi một kỉ niệm về cô. Hôm đó, cô gọi tôi lên bảng để kiểm tra bài cũ. Nhưng tối hôm trước, tôi đã không học bài do mải xem phim. Khi nghe cô hỏi, tôi không trả lời được câu hỏi. Lúc đó, tôi nhìn thấy ánh mắt của cô rất buồn. Từ trước tới nay, tôi luôn là một học sinh chăm chỉ. Việc xảy ra ngày hôm nay có lẽ đã khiến cô cảm thấy thất vọng. Cô không trách mắng, mà yêu cầu tôi về chỗ. Cả buổi học hôm đó, tâm trạng của tôi rất nặng nề. Tôi tự trách bản thân. Cuối buổi học, tôi đã chủ động lên xin lỗi cô. Lời nhắc nhở của cô khiến tôi còn nhớ mãi. Nhờ có cô, tôi mới ý thức học tập chăm chỉ hơn.
“Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy” - Đó là câu tục ngữ đề cao vai trò của người giáo viên. Bởi vậy, tôi luôn tự nhắc nhở bản thân phải yêu quý và kính trọng cô giáo của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0
0
bạn ợi nhầm đề bẹn ơi
0
0
sự việc ạ
mạng
Bảng tin