1
2
Kể 1 trải nghiệm đáng nhớ của em (ko chép mạng )
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
94
44
Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.
Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cô giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà - một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp - để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.
Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: Thất bại là mẹ thành công. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.
Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 - một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
10
6
cuộc dời là chuỗi các trải nghiệm , nhưng trải nghiệm mà tôi nhớ nhất đó chính là một ngày nghỉ được về quê câu cá với ông
đó là một buổi sáng thứ bảy ,hôm dó không khí trong lành ,các chú chim hót véo von trên cành cây. Tôi ngồi thở dài và nghĩ :"chán quá , mình chằng có gì để làm cả". sau đó tôi nghĩ :" A! hay là mình xin phép bố cho mình được về quê chới với ông bà nhỉ " . Sau đó tôi chạy lại chỗ bố và bảo :
- bố ơi ,bố cho con về quê chới với ông bà được không ạ ?
bố tôi đáp :
- nhưng ai chở con về ?
tôi không ngại ngần gì mà nói luôn :
- dạ con có thể tự về bằng chuyến xe buýt quen thuộc mà ông bà vẫ hay đi để lên dây chơi với mình đó thôi !
- nhưng con đi một mình nguy hiểm lắm !- bố tôi nói
- con là con của bố mà , bố phải tin tưởng con chứ , với lại con cũng lớn rồi mà .- tôi năn nỉ bố
sau một lúc suy nghĩ thì bố cũng đã đồng ý cho tôi tự đi một mình. Mẹ biết chuyện cũng đã sửa soạn đồ chotoi sau đó chở tôi ra bến xe buýt và dặn dò kĩ lưỡng . Lúc đó tôi thấy họ lo lắng thái quá cho tôi , nhưng tôi vẫn thấy vui . tôi lên xe buýt và về quê sau gần hai tiếng thì tôi cũng đã tới nơi.ông bà tôi cũng đã chờ sẵn ở đó. tôi cùng ông bà về nhà ,sau bao ngày không gặp thì toou thấy ông bà của tôi đã gà hơn nhiều nhưng khi nhận được cái ôm của ông bà ,thì tình yêu đó vẫn không đổi thay. ngồi nó chuyện với ông bà một lúc ,sau đó ông dẫn tôi đi câu cá. tôi thích thustheo ông ra vườn đăng sau. ở đó có 1 cái hồ lớn và được trồng rất nhiền cây xung quanh .Tôi thấy nó đã thay đổi khá nhiều nên hỏi ông:
- ông bà mớ sửa lại vườn ạ ?
-ừ ông mới chỉnh lại . cháu thấy nó đẹp không ? - ông tôi nói
- đẹp lắm ông ạ - tôi thích thú nói
sau đó ông dậy tôi cách câu cá , nhìn ông chỉ tôi từng chút một . Tôi thấy ông thật chu đáobiết bao . ông giống như một người thầy chỉ bảo học trò của mình một bài học khó vậy . sau đó ông cho tôi thức hành . có mấy lần tôi làm thất bạ sau đó tôi nản chí . ông liền nói với tôi ,và giảng giải cho tôi hiểu . câu cá không chỉ là một bộ môn mang tính giải chí mà nó còn giúp chúng ta có thêm sự kiên trì . ông còn nói thêm vài câu làm tôi vững vàng lại ý chí , sau mấy lần thất bại , tôi đẫ cố gắng để câu cá , một con cá thật to . tôi bắt đầu đợi chờ ,thi thoảng đôi lúc tôi bị lãng đãng vào cacscanhr vật xung quanh nhứng sau đó tối lại tập trung lại vào việc câu cá. đúng là ông trời không phụ lòng người, chỉ vài phút sau cá đã cắn câu , toi đã câu đc 1 con cá chép tầm khoảng 1 đén 2 kg gì đó . tỗi vui sướng :
- ông ơi cháu đã câu ddc1 con cá rồi , ông thấy cháu có giỏi không nào
ông tôi điềm tĩnh nói:
- chà chà cháu của ông giỏi quá !
tôi mang vào bép khoe với bà , sau đó tôi ddc1 bữa trưa có rất nhiều món cá và còn lại rất ngon nữa .
Sau trải nghiệm đó ,tôi đã rút ra cho mình đc 1 bài học đáng nhớ đó là: đừng nên nóng vội và mất kiên nhẫn vì phần thưởng chỉ đến với những người điềm đạm và có kiên nhẫn, có thể đợi chờ
BÀI VĂN CÓ NHIỀU LỖI VÀ CÂU TỪ KHÔNG HAY ,BẠN CÓ THỂ THAY THẾ NÓ BẰNG CÂU TỪ KHÁC NHÉ,TUI CÓ VIẾT TẮT NỮA ĐÓ
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin