

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi.
Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời.
Hai câu thơ gợi lên hình ảnh Hồ Tây buổi chiều trong cái buồn rất thơ. Mặt nước vàng lay bờ êm nhẹ chứ không xao động mạnh mẽ làm ta liên tưởng đến cái tĩnh mịch của buổi chiều. Hòa cùng sắc vàng còn là hình ảnh màu sương. Nhân hóa "màu sương thương nhớ" đã cho thấy tình cảm nhớ nhung nồng nàn, da diết trong tác giả. Sắc vàng hòa với cái bảng lảng chiều sương khiến không gian thêm phần mờ ảo. Chuyển động có phần mạnh mẽ hơn trong câu thơ là bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh. Một hình ảnh thật lạ, thật thi vị "vỗ cánh mặt trời". Khugn cảnh dường như nhuốm trong nó nỗi buồn êm ả, dịu nhẹ. Cảnh thu vì thế cũng phần nào trở nên mơ hồ, huyền hảo hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin