

Hãy tả dòng sông thái bình dài 3 trang
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Quê em là Hải Dương, một vùng quê đầy thanh bình với xóm làng, miền quê nông thôn có một vẻ đẹp giản dị của những người nông thôn hiền lành, chất phác, điều này đã tạo nên em `-` một cô bé ngây thơ với tấm lòng được nơi đây tạo nên. Và con sông nơi em vẫn cùng bọn trẻ con trong xóm đến đây để chơi đùa trong những ngày hè nóng bức `-` Sông Thái Bình.
Sông Thái Bình quê em rất đẹp, dài và tựa như không có một điểm dừng. Sông trải dài theo đường biển, phía trên là một cây cầu chắc chắn được tô sơn, điểm màu khá đẹp. Buổi sáng, sông êm đềm, nhẹ nhàng chảy, màu sông được lấp lánh qua những tinh nắng tinh nghịch của mặt trời rọi xuống, giống như đang cùng chơi đùa cùng sông, mặt nước trong sắc màu xanh biếc mà bầu trời chiếu xuống. Sông rộng lắm, mênh mông, bao la bát ngát như một sườn đồi thảo nguyên với vẻ đẹp thanh bình như chính cái tên Thái Bình của nó. Ngoài sông đây, những chiếc xuồng đã giăng lưới đánh bắt cá từ lúc mặt trời còn chưa tỉnh giấc. Quanh hai bên bờ sông rợp mát bóng cây, có những cánh đồng lúa chín mang hương thơm ngát, những cô gái xúng xính xách chiếc giỏ nhựa đi chợ cùng nhau, trên thảm cỏ xanh tươi, còn có những cậu bé đang chăn trâu vui đùa, chúng còn vẫy tây chào hỏi những ngư dân chăm chỉ ngoài sông.
Buổi trưa dần dần đến, nắng chiếu xuống nóng bức, nhưng mặt nước vẫn khoác trên mình tấm áo trong xanh, êm dịu như một tấm gương khổng lồ, to lớn đang phản chiếu bóng mặt trời và bầu trời xanh biếc tựa như vũ trụ với những đám mây bồng bềnh. Mọi người đều ra sông ngồi nghỉ, có một đám trẻ nhỏ chạy nhảy, đá bóng mệt nên đã xuống sông tắm cho giải tỏa cái nắng nóng trong người. Những cụ già trong thôn đều ra bờ sông tìm bóng cây mát để ngồi nghỉ ngơi, hay nói chuyện, nhai trầu và chơi cùng nhau những ván cờ tướng, không khí quanh con sông trở nên nhộn nhịp hơn hẳn.
Buổi chiều lặng lẽ tới thăm, dòng sông không còn nắng nóng nữa, mặt nước trôi chảy một cách êm đềm, còn lấp lánh in đậm tình yêu thương quê hương và những vệt nắng cuối cùng của một ngày. Bọn trẻ nhỏ đã mang bóng ra đá, nô đùa, chạy nhảy cùng nhau trên bờ sông làm cảnh vật càng thêm vui vẻ hơn, các chú ngư dân lại giăng lưới bắt cá ra sông trong bộ quần áo sờn cũ. Hoàng hôn đã buông xuống, bầu trời tự nhiên biến thành một màu hồng mộng mơ trong tấm áo xinh xắn của hoàng hôn đã ban tặng, dòng sông cũng thay đồ và cùng thưởng thức buổi chiều mộng mơ hiếm có này của miền nông thôn yêu dấu.
Màn đêm cuối cùng trong ngày đã buông xuống. Dòng sông đã chìm trong bóng tối của màn đêm, quanh sông là những ánh đèn sáng mập mờ cho người đi đường, nhà nhà cũng đều đóng cửa, tắt đèn đi ngủ, đương nhiên con sông cũng đã chìm vào trong giấc ngủ êm ái trong một ngày chơi đùa cùng bầu trời và mọi người.
Em rất yêu con sông Thái Bình quê hương em, dù là mỗi thời tiết, mỗi thời điểm khác nhau, sông vẫn luôn luôn mang một vẻ đẹp làm cho em đi đâu cũng luôn nhớ về nguồn cội nơi em sinh ra - vùng quê Thái Bình với con sông yên bình ấy
`@` `# M i nh`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin