Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Nguyễn Dữ là một cây bút văn xuôi xuất sắc thời trung đại. Ông sinh sống trong khoáng Thế Kỉ 16 và là tác giả nổi tiếng của tập truyện “Truyền kì mạn lục”. “Truyền kì mạn lục” của Nguyễn Dữ được coi là thiên cổ kì bút và trở thành một tác phẩm nổi tiếng. “Chuyện người con gái Nam Xương” là 1 trong 20 tập chuyện xuất sắc của tập truyện. Từ đó, Nguyễn Dữ bày tỏ niềm xót thương, đồng cảm với số phận oan nghiệt của Vũ Nương. Đồng thời, lên án tố cáo xã hội bạo tàn đã chà đạp con người. Nhân vật Vũ Nương đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc.
Quê Nguyễn Dữ là tỉnh Hải Dương, ông là học trò của Nguyễn Bỉnh Khiêm. Nguyễn Dữ sinh sống trong một thời đại mà xã hội phong kiến khủng hoảng. Các tập đoàn phong kiến tranh giành quyền lợi, đất nước nội chiến liên miên. Ông là một người học rộng tài cao nhưng chỉ làm quan có 1 năm rồi xin cáo quan về ở ẩn, nuôi mẹ già, sáng tác thơ văn, sống ẩn dật như nhiều người tri thức đương thời.
“Chuyện người con gái Nam Xương” nói về nhân vật chính là Vũ Nương- 1 người con gái hồng nhan bạc mệnh. Từ đó Nguyễn Dữ bày tỏ sự xót thương, đồng cảm với số phận oan nghiệt của người phụ nữ tốt đẹo của họ, công dung ngôn hạnh. Nhà thơ còn lên án, tố cáo xã hội bạo tàn đã vùi dập, chà đạp con người. Chuyện là một áng văn hay, được viết bằng chữ Hán. Tác giả thành công ở nghệ thuật dựng truyện, sử dụng những điển tích điển cổ, thành công ở nghệ thuật miêu tả nhân vật, kết hợp giữa yếu tố tự sự trữ tình, bình luận.
Vũ Nương là nhân vật chính trong tác phẩm – một người phụ nữ hồng nhan bạc mệnh. Nàng tên là Vũ Thị Thiết, quê ở Nam Xương. Là người con gái thùy mị, nết na, tư dung tốt đẹp. Sắc đẹp và tính nết của Vũ Nương đã động lòng Trương Sinh. Trương Sinh là con nhà hào phú nên đã xin mẹ đem 100 lạng vàng để hỏi cưới vợ. Vũ Nương có phẩm hạnh của một người vợ hiền dịu, thủy chung. Sống với một người chồng đa nghi, hay ghen thế nhưng nàng vẫn luôn giữ được hòa khí trong nhà. Gia đình sum vầy chưa được bao lâu thì Trương Sinh phải đi lính 3 năm, vợ chồng xa nhau. Nàng ở nhà một lòng một dạ, thủy chung, son sắt với chồng, giữ gìn phẩm hạnh, chờ ngày Trương Sinh trở về. Thế nhưng, Trương Sinh lại là một kẻ độc đoán, chuyền quyền, đa nghi, hay ghen thế nên Vũ Nương đã bị nghi ngờ sự thủy chung, điều đó đã khiến cho nàng đau khổ, rơi vào bi kịch.
Nhà văn Nguyễn Dữ đã ngợi ca Vũ Nương là một người con dâu hiếu thảo, ngoan hiền. Khi Trương Sinh đi lính, một mình nàng chăm sóc mẹ già, thuốc thang chu đáo, báo hiếu cho Trương Sinh, một mình gánh vác nhà chồng, xem mẹ chồng như mẹ đẻ. Nàng thể hiện chữ “hiếu” cao sâu. Khi mẹ già không qua khỏi, nàng lo ma chay cẩn thận, chu đáo, mồ yên mã đẹp. Lẽ ra Trương Sinh phải trân trọng, biết ơn Vũ Nương. Thế nhưng khi trở về sau 3 năm đi lính, Trương Sinh không những không biết ơn mà còn gây ra sóng gió, bi kịch, dồn đẩy nàng vào bước đường cùng.
Vũ Nương còn có phẩm hạnh của một người vợ, một người mẹ nuôi dạy con thơ. Xa chồng, Vũ Nương thể hiện tình cảm nhớ thương, dạy con thơ biết yêu thương cha, cho nên hằng đêm, nàng chỉ vào chiếc bóng của mình và nói với Đản: “Cha Đản đến kìa”. Nàng không ngờ rằng tấm lòng thương chồng, yêu con của mình lại bị chồng nghi ngờ.
Những phẩm chất của Vũ Nương được Nguyễn Dữ ngợi ca đó là phẩm chất của người phụ nữ truyền thống, công dung ngôn hạnh. Lẽ ra nàng phải được hưởng hạnh phúc, phải được người chồng trân trọng, yêu thương. Thế nhưng trong xã hội cũ, vẻ đẹp hơn người của người phụ nữ lại thường bị các thế lực xã hội chà đạp, hồng nhan đa đoạn. Người phụ nữ trong xã hội, thân phận nhỏ nhoi, chỉ như con sâu cáy kiến bèo bọt. Họ thấp cổ bé họng, chỉ nhân toàn những thương đau.
Hồng nhan bạc mệnh, Vũ Nương đẹp người đẹp nết nhưng lại có số phận bi thương. Bi kịch của Vũ Nương bắt đầu từ khi Trương Sinh đi lính trở về. Trong một lần đưa con thơ đi viếng người mẹ đã khuất, Trương Sinh đã dỗ dành con thơ ngây đã không nhân Trương Sinh là cha: “Ơ hay, ông cũng là cha tôi đấy ư... Trước đây, thường có một người đàn ông đêm nào cũng đến. Mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đản ngồi cũng ngồi, nhưng không bao giờ bế Đản cả”. Trước lời nói của con thơ đang bi bô tập nói, Trương Sinh đã không suy xét kĩ càng trước sau, cơn đen bốc lên nghùn ngụt. Trương Sinh đã nghi ngờ 3 năm mình vắng nhà, Vũ Nương đã có người đàn ông khác. Trương Sinh nghi ngờ Vũ Nương phụ bạc chồng con. Những trận la mắng, Trương Sinh đã dồn đẩy Vũ Nương đến mức đường cùng, cho dùng nàng đã dùng những lời lẽ đẻ biện bạch: “Cách biệt 3 năm, giữ gìn một tiết, ngõ liễu tường hoa chưa từng bén gót”. Nhưng Trương Sinh đã không tin Vũ Nương, hàng xóm cũng minh oan, bênh vực, thế nhưng Trương Sinh vẫn dồn đẩy, đánh đập Vũ Nương. Cuộc sống rơi vào bế tắc, rơi vào bi kịch.
Phẩm hạnh của Vũ Nương vốn đề cao sự thủy chung, nhưng giờ đây đã bị người chồng nghi ngờ, nàng oan ức, tìm đến cái chết để giải thoát nỗi đau, ra bến sông Hoàng Giang để tự vẫn. Trước khi chết, Vũ Nương đã than với trời, với đất, với thần sông. Nàng tự nhận mình là kẻ bạc mệnh và nói rằng: “Nếu một lòng một dạ với chồng con thì chết xin được làm Mị Nương, còn nếu lừa dối thì sẽ làm mồi cho cá tôm, làm cơm cho diều quạ”. Sau đó, nàng trẫm mình, kết thúc nỗi đau oan nghiệt. Trương Sinh dần nhận ra lỗi lầm của mình. Trong một lần, nghe con thơ chỉ lên chiếc bóng trên vách mà nói: “Cha Đản lại đến kìa.” Hiểu chuyện và có lẽ Trương Sinh cũng đã ân hận nhưng Vũ Nương không thể sống lại được. Một kết cục đau lòng cho những kẻ chuyên quyền!
Nhà văn Nguyễn Dữ đã để cho Vũ Nương sống lại ở dưới thủy cung, để chờ ngày rửa nỗi oan khiên. Câu chuyện được rẽ sang một hướng khác. Nhà văn đã đưa những yếu tố li kì, hoang đường vào tác phẩm, để tạo sức hấp dẫn, lôi cuốn cho bạn đọc. Sau khi Vũ Nương chết đi, nàng đã lạc vào động rùa và được Linh Phi- vợ của vua Nam Hải cứu giúp. Nàng được sống ấm êm trong nhung lụa ở động rùa, thế nhưng Vũ Nương vẫn nhớ về nhân gian, nhớ về phần mộ tổ tiên, vẫn mong một ngày được rửa nỗi oan. Tình cờ, nàng gặp được Phan Lang là người cùng làng, đã đem câu chuyện bi thương của mình kể cho Phan Lang nghe, Nguyện vọng của nàng là Trương Sinh lập đàn tràng giải oan ở bến sông Hoàng Giang, cho nên Vũ Nương đã gửi cho Phan Lang đưa cho Trương Sinh chiếc hoa vàng- kỉ vật của hai người. Khi Trương Sinh nghe được câu chuyện, nhận lại chiếc hoa vàng thì sợ hãi mà nhận ra đó chính là Vũ Nương. Trương Sinh đã làm theo tâm nguyện của nàng là “lập đàn tràng 3 ngày 3 đêm ở bến sông Hoàng Giang”. Vũ Nương trở về chợt ẩn chợt hiện, ngồi trên một chiếc kiệu hoa giữa dòng, cờ tán võng lọng, rực rỡ đầy sông. Vũ Nương đã nói lời từ biệt với Trương Sinh rồi dần biến vào hư vô.
Nhà văn đã kết thúc truyện mang màu sắc cổ tích, một kết thúc có hậu: ở hiền gặp lành, ác giả ác báo. Vũ Nương sống ở trên trần gian là một người con hiếu nghĩa, một người vợ thủy chung, khi chết đi, linh hồn cũng được siêu thoát, được Linh Phi cứu giúp. Còn Trương Sinh – một kẻ độc đoán, chuyên quyền, một người đã gây ra sóng gió cho người vợ hiền đã phải nhận kết cục sống hối hận đến cuối đời, sống mà không bằng chết, đối mặt vời tòa án lương tâm phán xét. Tuy nhiên, câu chuyện bi thương của nàng Vũ Nương cũng khiến cho ta trăn trở nhiều điều. Ta cảm nhận được người phụ nữ xưa chịu nhiều khổ đâu, họ bị các thế lực vùi dập, chà đạp, giày xéo. Dù đưa yếu tố hoang đường, li kì vào câu chuyện thì người chết cũng không thể sống lại được. Trong xã hội bạo tàn đó, còn rất nhiều người phụ nữ rơi vào tình cảnh như nàng Vũ Nương.
Qua “Chuyện người con gái Nam Xương”, Nguyễn Dữ đã bày tỏ niềm thương xót sâu sắc đối với số phận oan nghiệt của người phụ nữ. Lên án tố cáo xã hội bạo tàn đã vùi dập, chà đạp con người. Nhà văn còn ngợi ca những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ như công dung ngôn hạnh. Truyện là một áng văn hay, viết bằng chữ Hán. Nhà văn thành công ở nghệ thuật dựng truyện, miêu tả nhân vật, sử dụng những điển tích điển cổ... Bạn đọc muôn đời nhớ về Nguyễn Dữ, cũng tức là là nhớ đến nhân vật để đời – Vũ Nương trong “Chuyện người con gái Nam Xương”.
`color{red}{@Cá}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1030
3169
1192
1896
uk đr, mất:>
đell bt ns j nên ph hở cái câu ra cho sắc màu hoa cỏ :))
vc gì phải vắt óc suy nghĩ để trl cái loại mất não như m nhỉ. => ơ thế t mượn m vắt óc suy nghĩ à đang thần kinh thì xuống nhà mà sủa vs chó
uk đr đell bt ns thì thôi đừng hở cái câu đell có óc kèm thêm cơn điên xóa óc đell bt nghĩ j
19
31
chào trưởng nhóm .-.
1030
3169
Chào Mai
Chào nhụy le
chúc các thành viên trong nhóm có một ngày `vui` `vẻ`, chúc mn có 1 ngày `vui` `vẻ` :"+_
Bảng tin
0
40
0
tự vả và tự bôi nhọ mn
0
40
0
hoặc hiểu theo nghĩa khác thì m tự vả m là m ns cho t cái câu bẩn thỉu
0
40
0
VÌ: t ngửi đc hiểu theo nghĩa chuyển là cái mũi độc => liên lụy tới m => m tự vả m
89
3545
83
:)) ko ai nghĩ như m đâu, nghĩ đơn giản thôi
0
40
0
:)) trong lòng bmn ngược lại
0
40
0
bn*
0
40
0
:)) ko ai nghĩ như m đâu, nghĩ đơn giản thôi => nghĩa rõ hơn: đell ai nham hiểm như m đâu
89
3545
83
payy acc r à em :)))