

viết 1 ĐOẠN văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ Nắng Hồng của tác giả Bảo Ngọc(kể theo ngôi thứ nhất)
Theo bố cục sau:
-mở đoạn:giới thiệu nhan đề,tác giả và nêu ấn tượng,cảm xúc chung về bài thơ
-thân đoạn:trình bày cảm xúc về bài thơ
+chỉ ra những từ ngữ thể hiện cảm xúc của ngừoi viết
+liệt kê những chi tiết,hình ảnh được trích từ bài thơ
+ghi lại từ ngữ dùng để liên kết câu
-kết đoạn:thái quát lại những ấn tượng, cảm xúc của bài thơ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Tôi đã từng đọc rất nhiều bài thơ viết về thiên nhiên, nhưng có lẽ ấn tượng nhất trong tôi là bài thơ "Nắng hồng" của nữ thi sĩ Bảo Ngọc. Bài thơ được trích từ tập thơ "Gõ cửa nhà trời", một tập thơ rất nổi tiếng của bà. Đây là một bài thơ rất hay và đặc sắc. Bài thơ "Nắng hồng" có rất nhiều từ ngữ thể hiện được cảm xúc tò mò, thích thú trước sự chuyển biến của thiên nhiên đất trời "Mặt trời trốn đi đâu/ Cây khoác tấm áo nâu/ Áo trời thì xám ngắt". Hình ảnh thơ rất phong phú, đa dạng. Đó là sự miêu tả về thiên nhiên khi giao mùa, là hoạt động của các loài vật “Se sẻ giấu tiếng hát/ Núp sâu trong mái nhà/ Cả chị ong chăm chỉ/ Cũng không đến vườn hoa…”. Dương như mọi thứ ngừng đọng lại bởi “Mưa phùn giăng đầy ngõ/ Bảng lảng như sương mờ”. Mưa và gió lạnh đến nỗi “Bếp nhà ai nhóm lửa/ Khói lên trời đung đưa”. Một bức tranh mùa đông lạnh giá, tê tái khiến con người và loài vật chỉ muốn chìm đắm trong sự ấm áp. Đăc biệt trong bài thơ nổi bật là hình ảnh mẹ “Mẹ bước chân đến cửa/ Mang theo giọt nắng hồng/ Trong nụ cười của mẹ/ Cả mùa xuân sáng bừng”. Mẹ như mang đến hơi ấm cho cả mùa đông lạnh giá. Từ đó cho ta biết yêu thương mẹ hơn. Như vậy bài thơ đã khép lại nhưng những dư âm về bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ vẫn còn đọng mãi trong tâm trí người đọc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Đề tài về tình mẫu tử vốn là chủ đề quen thuộc trong thi ca mà người nghệ sĩ thường xuyên lựa chọn sáng tác. Mỗi một bài thơ đều để lại những dấu ấn riêng về nội dung, hình thức và chính cả sự sáng tạo trong phong cách văn chương của tác giả. Đến với bài thơ “Nắng hồng” của Bảo Ngọc, chúng ta được hòa mình vào tình mẫu tử thiêng liêng rất đỗi đặc biệt và đầy ý nghĩa bởi cách chuyển biến “mượt mà” từ cảnh sắc thiên nhiên sang hình ảnh người mẹ. Thời tiết đang bước vào độ giao mùa. Bức tranh thiên nhiên hiện lên với gam màu lạnh lẽo. Mùa đông, ông mặt trời khoác lên mình bộ cánh màu “xám ngắt”, chim sẻ ngừng cất tiếng ca cho đời, bầy ong chẳng đến vườn hoa hái mật. Thậm chí cả tiết trời cũng không chiều lòng người. Trời ngoài kia mây mù giăng lối, mưa phùn lất phất tạo sự cô đơn, buồn tẻ, thiếu sức sống. Bạn nhỏ trong câu chuyện chợt thấy “Bếp nhà ai nhóm lửa / Khói lên trời đung đưa”. Và rồi, hình ảnh người mẹ xuất hiện đã thay đổi khung cảnh sang diện mạo mới. Mẹ mang đến nguồn sáng lấp lánh, ấm áp, sưởi ấm con tim giá lạnh của con. Mẹ là tia nắng mặt trời tỏa rực rỡ trong trái tim con. Bạn nhỏ trong câu chuyện đã không giấu nổi lòng mình mà vui sướng. Bài thơ năm chữ hồn nhiên, dễ thương cho người đọc cảm nhận thứ tình cảm trong sáng, thiêng liêng, cao cả. Dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào, chỉ cần mẹ xuất hiện thì ngay lập tức, mọi thứ trong con đều trở nên có màu sắc tươi mới, tràn trề năng lượng và giàu sức sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin