

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Nhân vật Bình trong truyện ngắn "Nắng trong vườn" để lại cho người đọc rất nhiều day dứt, tranh cãi.
Bình được miêu tả là một chàng trai tiến bộ, bởi sẽ anh lớn lên ở chốn quê nhưng sau này lên thành phố học. Khi được nghỉ hè, anh về quê chơi với gia đình ông Ba, người hàng xóm và bạn bè thân thiết của gia đình trước đây. Ở đây, anh đã gặp cô Hậu và hai người đã nảy sinh tình cảm.
Trong truyện, Bình có chút rụt rè và dịu dàng. Anh có thể cảm nhận được vẻ đẹp của tự nhiên và cuộc sống nơi nông thôn, anh cũng thoải mái tận hưởng cuộc sống ấy và dường như đã bỏ đi những ngày tháng mệt mỏi trên thành phố.
Bình cũng vô cùng tế nhị, trong những lần gặp cô Hậu đều không quá vồ vập. Đối với mọi người, anh đều giữ vẻ lễ phép và lịch sự. Sau đó, Bình và Hậu yêu nhau không dựa trên vật chất hay bất cứ ràng buộc nào, tình cảm này đẹp và đơn thuần như nắng sớm chiếu vào khu vườn.
Nhưng kết thúc truyện lại làm nhiều người hụt hẫng bởi nhân vật Bình, anh ta không giữ lời hứa, anh ta làm lỡ dở một đời người, và vì khi ánh mắt chạm nhau, trong tim anh ta vẫn còn lưu luyến người con gái trong những ngày hè trước đó.
"Nắng trong vườn" viết về chuyện tình đẹp nhưng lại đầy dang dở của hai người với hai hoàn cảnh khác nhau. Qua đó, nhân vật Bình để lại cho người đọc nhiều day dứt, tranh cãi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bình say sưa trên những triền đồi và những đồn điền rộng lớn, ruộng đồng trải dài xa tít tắp, con sông gấp khúc uốn lượn giữa các đồi nương để rồi khi đưa tầm mắt lên cao, anh có thể nhìn khoảng trời xanh trong vắt, không khí đồng nội ngọt lành và nghe thấy tiếng rì rào của hàng thông.
Lâu dần Bình cũng cảm thấy chán nản trước những buổi dạo chơi của bản thân, anh muốn có một người con gái đi bên cạnh để cùng mình chia sẻ biết bao nhiêu cảm giác say sưa ấy.
Thế rồi anh tiếp xúc nhiều hơn với Hậu, một trong hai cô con gái ông Ba. Cô mang trên mình vẻ đẹp của một bông hoa căng tràn sức sống, thân hình mảnh dẻ, uyển chuyển như một cành cây non cùng khuôn mặt xinh xắn và xanh tươi.
Tình yêu của hai người đến tự nhiên như cách những tia nắng ánh lên trong những khu vườn mùa hạ. Không gay gắt giống nắng nơi thị thành chật chột và chứa đầy khói bụi, cũng không yếu ớt lạnh lẽo tựa nắng mùa đông.
Nắng ở đây là nắng vàng rộm và giòn tan của mùa hè phủ khắp các triền đồi, từ những cánh đồng đến mỗi dòng sông, xuyên qua từng tán lá xanh lục và lung linh biến ảo trong các khu vườn, vừa trong trẻo, ngọt ngào, vừa ấm áp, quấn quýt.
Chỉ có một tâm hồn nhạy cảm và từng trải sự đời như Thạch Lam mới đủ thấu hiểu để đem đến cho người đọc những miêu tả về mỗi rung động rất nhỏ, kín đáo, âm thầm nhưng mãnh liệt về một tình yêu đẹp đẽ và đầy xúc cảm như thế.
Bắt đầu với bó hoa thơm mát được cắm trong bình nơi bàn học đến từng trang sách lật tung hay mùi hương của ai còn vấn vương trên sổ. Tình yêu của họ còn là những cuộc trò chuyện không đầu không cuối, những ánh mắt tình tứ vội trao, những buổi rong ruổi trên các khu vườn và cả những cái hôn say đắm, ngọt lịm.
Thạch Lam để tình yêu của họ nảy nở trong khung cảnh thôn quê chứa chan nắng dưới nền trời trong vắt, len lỏi vào các vườn trà và nghe thấy đâu đây là tiếng gọi từ những cây thông rì rào trong gió lộng.
Thiên nhiên làm cho tình yêu của họ càng thêm thơ mộng và thi mỹ hơn, đó là một bức tranh quê và vị quê được vẽ bằng ngôn từ một cách khéo léo mà tràn đầy ý vị.
Nắng trong vườn đã từng bước đưa người đọc ngẩn ngơ trước bức tranh phong cảnh đồng quê nên thơ nên tình, từ đó khiến chúng ta đắm chìm vào chuyện tình yêu trong trẻo, ngọt ngào và dễ chịu.
Tâm hồn đẹp của người con gái thôn quê và những ước mộng không bao giờ thành
Hậu hiện lên đại diện cho vẻ đẹp của những cô gái thôn quê Việt Nam căng tràn sức sống, diễm lệ và tươi mát như một bông hoa dại. Cô yêu kiều, đằm thắm lại hay e lệ, ngượng ngùng khác hẳn với những người mà anh từng gặp trước đây.
Tuy là con gái vùng thôn quê nhưng Hậu không phải kiểu người quê mùa, rám nắng mà người ta vẫn thường hay nghĩ. Cô cũng được đi học trường tỉnh và biết cách sửa soạn làm đẹp cho bản thân.
Mỗi lần nghe Bình kể về thị thành nhộn nhịp, lòng Hậu lúc nào cũng rạo rực, háo hức mong được lên Hà Nội, muốn thử trải nghiệm cuộc sống của họ, so tranh tài sắc với những cô gái thị thành khác cùng trang lứa.
bn tìm 1 vài câu trong ý đc ko mik ko rảnh viết đâu ạ
đừng vote 1* nhé
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin