Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Nguyễn Nhật Ánh, sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại Quảng Nam, là một nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả, đặc biệt ở mảng văn học thanh thiếu niên. Trước khi trở thành nhà văn, ông từng là nhà giáo và nhà báo, sử dụng nhiều bút danh như Lê Duy Cật, Chu Đình Ngạn, Sóc Phương Đông. Sự nghiệp sáng tác của ông bắt đầu sớm, với bài thơ đầu tiên đăng báo khi mới 13 tuổi. Năm 1990, ông nhận Giải thưởng Văn học Thanh thiếu niên hạng A cho Chú bé rắc rối, và từ 1995-2002, bộ truyện dài Kính vạn hoa đã đưa tên tuổi ông đến đỉnh cao. Nhiều tác phẩm của ông như Mắt biếc, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ đã được chuyển thể thành phim và nhận được sự yêu mến từ khán giả. Nguyễn Nhật Ánh đã được vinh danh là nhà văn được yêu thích nhất giai đoạn 1975-1995, minh chứng cho tài năng và tầm ảnh hưởng trong văn học Việt Nam. Trong tác phẩm "Tuổi thơ tôi" của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, tác giả đã viết về những ký ức và những hoài niệm đáng yêu về tuổi thơ, nhấn mạnh tới tình bạn và tình thầy trò trong quá khứ của mình. Văn bản đã thành công trong việc tái hiện một cách dí dỏm và chân thực các nhân vật học trò, trong đó, nhân vật Lợi nổi bật.
Lợi xuất hiện qua dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi”, khi tôi đang ngồi ở quán Đo Đo và nghe tiếng dế kêu. Cậu bé này được miêu tả là "trùm sò" nổi tiếng trong lớp, luôn nghĩ đến cách "thu vén cá nhân" để làm giàu cho bản thân. Lợi chỉ giúp đỡ người khác khi có lợi ích riêng, chẳng hạn như “chép bài giùm là hai viên bi, giữ dép dùm là một viên bi…” khiến tôi không khỏi cười vì sự đáng yêu và ngây ngô của tuổi thơ. Cách Lợi tính toán, suy nghĩ về mọi thứ theo lợi ích cá nhân khiến tôi liên tưởng đến bản thân mình trong những ngày còn là trẻ con, khi mà những hành động đơn giản như giúp đỡ bạn bè cũng gắn liền với những yêu cầu hay lợi ích nho nhỏ.
Câu chuyện càng trở nên thú vị khi Lợi sở hữu một con dế lửa “nổi tiếng lì đòn”, điều này khiến các bạn trong lớp ghen tỵ và họ đã đùa cợt để rồi vô tình khiến con dế bị thầy giáo tịch thu. Vào một ngày, chiếc cặp sách của thầy giáo vô tình đè lên chiếc hộp đựng con dế, khiến nó chết. Hình ảnh Lợi đau buồn, thất vọng về sự mất mát này khiến mọi người đều cảm thấy hối hận. Những đứa trẻ trước đó từng ghen tỵ, từng đùa cợt Lợi giờ đây không còn nhìn cậu qua những đôi mắt đùa giỡn hay căm ghét nữa. Họ cùng nhau tổ chức một buổi tang lễ nhỏ để tưởng niệm con dế lửa xấu số, không còn sự phân biệt, không còn sự ganh tỵ. Những hành động của Lợi và sự chăm sóc, lo lắng của cậu cho con dế đã làm thay đổi cái nhìn của mọi người về cậu.
Qua câu chuyện này, tôi nhận thấy một bài học sâu sắc về lòng thông cảm và tình yêu thương. Chúng ta học được rằng, việc chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân mà không nghĩ đến cảm xúc và sự cần thiết của người khác sẽ không đem lại niềm vui lâu dài. Thay vào đó, những hành động yêu thương, sẵn lòng giúp đỡ và chia sẻ sẽ giúp tạo ra một môi trường sống hòa hợp, nơi mọi người đều cảm thấy được trân trọng và yêu thương. Câu chuyện của Lợi cũng là lời nhắc nhở chúng ta về việc lựa chọn hành động đúng đắn, có trách nhiệm và biết nhìn nhận cảm xúc của người khác.
Trong truyện "Tuổi thơ tôi", tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất để tạo sự gần gũi và chân thực. Cảm xúc của nhân vật "tôi" được thể hiện trực tiếp, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận sự trong sáng và hồn nhiên của tuổi thơ. Nhân vật Lợi, được khắc họa với tính cách mưu mẹo, như “trùm sò” trong lớp, luôn tìm cách làm lợi cho mình. Tuy nhiên, sự thay đổi của Lợi khi đau buồn vì mất con dế lửa tạo nên sự sâu sắc và mâu thuẫn nội tâm của nhân vật. Câu chuyện có tình huống bất ngờ khi con dế của Lợi bị thầy giáo tịch thu và chết, khiến các bạn học dần nhận ra giá trị của tình bạn và lòng thông cảm. Con dế trở thành biểu tượng của tình yêu thương và sự quan tâm, mất đi con dế cũng là sự chấm dứt tuổi thơ, đánh dấu sự trưởng thành. Ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu nhưng tinh tế của Nguyễn Nhật Ánh tạo nên không khí tuổi thơ giản dị mà sâu sắc, với không gian lớp học và quán Đo Đo đầy hoài niệm.
Tuổi thơ chính là khoảng thời gian quan trọng, nơi hình thành những giá trị đầu đời, nơi những bài học về tình bạn, tình người được vun đắp. Nhân vật Lợi đã giúp tôi hiểu rằng, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, sự thông cảm, tình yêu thương và sự quan tâm đến người khác là chìa khóa để xây dựng những mối quan hệ bền vững. Câu chuyện không chỉ mang đến niềm vui, mà còn là những suy ngẫm về cuộc sống, về cách chúng ta đối xử với những người xung quanh, cũng như tầm quan trọng của việc biết yêu thương và chăm sóc người khác. Những bài học này sẽ luôn ở lại trong trái tim em, như một phần không thể thiếu của tuổi thơ, và trở thành động lực để em sống tốt hơn, tạo ra một thế giới tươi đẹp hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đề bài: Em hãy viết bài văn (khoảng 400 chữ đến 500 chữ) phân tích đặc điểm nhân vật Lợi trong văn bản "Tuổi thơ tôi".
Bài làm
Văn bản “Tuổi thơ tôi” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc. Tác giả đã khắc họa các nhân vật trong truyện hiện lên đầy chân thực, sinh động. Qua dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi”, chúng ta thấy được kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò thật ngây thơ, trong sáng. Những cậu học trò thật nghịch ngợm với những trò chơi đã rất quen thuộc như bắn bi, chọi dế…
Đặc biệt là tình huống xảy ra với nhân vật Lợi. Vì ghen tị với Lợi có một chú dế lửa “bất khả chiến bại” - ai đổi gì cậu cũng không đồng ý nên tụi bạn đã bày trò trêu cậu. Nhưng sau trò nghịch ngợm đó, hậu quả dẫn đến hộp dế của Lợi bị thầy Phu tịch thu, rồi bị chiếc cặp của thầy giáo đã vô tình đè lên chiếc hộp. Các cậu bé lại cảm thấy vô cùng có lỗi khi nhìn thấy hình ảnh Lợi mắt đỏ hoe, nước mắt, nước mũi chảy thành dòng. Một đám tang được diễn ra ngay sau đó, với sự có mặt đầy đủ của các bạn, đặc biệt nhất là sự xuất hiện của thầy Phu. Có thể thấy rằng, những trò nghịch ngợm và những suy nghĩ trẻ thơ của các nhân vật trong truyện đã gợi nhắc người đọc nhớ về một tuổi thơ của bản thân. Chắc hẳn, ai cũng đã có một thời hồn nhiên và ngây thơ giống như cậu bé Lợi, Bảo hay nhân vật tôi. Đồng thời, nhân vật thầy Phu cùng với hành động đẹp khiến chúng ta nhận ra được bài học mà nhà văn muốn gửi gắm. Trước món đồ chơi của học trò thầy Phu vẫn tỏ ra trân trọng, và có lỗi. Lời xin lỗi của thầy Phu cho thấy tấm lòng đẹp đẽ. Nhân vật người thầy chính là tấm gương sáng ngời về nhân cách cao đẹp để học trò noi theo và học tập.
Với giọng điệu dí dỏm và cách xây dựng nhân vật độc đáo, tác phẩm đã giúp người đọc dễ dàng thấy được vẻ đẹp ẩn sâu trong mỗi nhân vật và từ đó tự rút ra những bài học quý giá cho chính mình.
chúc bạn học tốt nha bạn!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin