giúp mình vớiii
CÁC DẤU CÂU
Có người đánh mất dấu phẩy, trở nên sợ những gì phức tạp, cố tìm những câu đơn giản. Đằng sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản.
Sau đó, anh ta đánh mất dấu chấm than và bắt đầu nói khe khẽ, không có ngữ điệu. Chẳng còn gì làm anh ta sung sướng hay phẫn nộ. Anh ta thờ ơ với mọi chuyện.
Kế đó, anh ta đánh mất dấu chấm hỏi và chẳng bao giờ hỏi gì nữa. Mọi sự kiện bất kì xảy ra ở đâu, dù trong vũ trụ, trên mặt đất hay ngay chính trong nhà anh ta, cũng không làm anh ta quan tâm.
Một vài năm sau, anh ta quên mất dấu hai chấm và không còn giải thích hành vi của mình nữa.
Cuối đời, anh ta chỉ còn lại dấu ngoặc kép mà thôi. Anh ta không còn phát biểu được một ý kiến nào của riêng mình nữa, mà luôn luôn trích dẫn người khác. Thế là, anh ta hoàn toàn quên mất cách tư duy.
Cứ như vậy, anh ta đi đến dấu chấm hết.
Xin hãy giữ những dấu câu của mình !
(Trang Huyền )
1. Xác định các phương thức biểu đạt trong văn bản.
2. Nhân vật trong câu chuyện đã đánh mất những gì?
3. Hậu quả của việc nhân vật trong truyện đánh mất các dấu câu là gì ? Vì sao anh ta lại đánh mất các dấu câu ?
4. Rút ra thông điệp cho bản thân từ câu chuyện trên.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`1.`
`-`Phương thức biểu đạt trong văn bản: Tự sự kết hợp nghị luận
`2.`
`-`Nhân vật trong câu chuyện đã đánh mất
`+`Thứ nhất: đã đánh mất dấu phẩy
`+`Thứ hai: đánh mất dấu chấm than
`+`Thứ ba: đánh mất dấu chấm hỏi
`+`Thứ tư: quên mất dấu hai chấm
`+`Thứ năm: đã đánh mất dấu ngoặc kép
`3.`
`-`Hậu quả của việc nhân vật trong truyện đánh mất các dấu câu:
`+`Trở nên sợ những câu phức tạp và chỉ tìm những câu đơn giản và suy nghĩ đơn giản.
`+`Chẳng còn gì làm anh ta sung sướng hay phẫn nộ. Anh ta thờ ơ với mọi chuyện.
`+`Chẳng bao giờ hỏi ai điều gì nữa. Mọi sự kiện bất kì xảy ra ở đâu, dù trong vũ trụ, trên mặt đất
hay ngay chính trong nhà anh ta, cũng không làm anh ta quan tâm.
`+` Không còn giải thích hành vi của mình nữa.
`+` Không phát biểu được một ý kiến nào của riêng mình nữa, lúc nào cũng chỉ trích dẫn lời của
người khác. Thế là, anh ta hoàn toàn quên mất cách tư duy.
`->` Cứ như vậy, anh ta đi đến dấu chấm hết.
`=>`Anh ta đánh mất các dậu câu vì anh ta đã lơ là, bỏ qua những điều bé nhỏ, quan trọng, xem
thường ý nghĩa của những sự vật, hoạt động,... tầm thường.
`4.`
`-`Thông điệp rút ra cho bản thân từ đoạn trích trên: phải biết quý trọng, trân quý và có cách nhìn
nhận thấu đáo, biết giá trị của những điều nhỏ bé, tầm thường lại mang một ý nghĩa hết sức to
lớn, sâu sắc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1. PTBĐ: Tự sự, nghị luận
2. Nhân vật trong câu chuyện đã đánh mất: dấu phẩy, dấu chấm than, dấu chấm hỏi, dấu hai chấm.
3. Hậu quả:
- Sợ những gì phức tạp, cố tìm những câu đơn giản. Đằng sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản.
- Nói khe khẽ, không có ngữ điệu. Chẳng còn gì làm nhân vật này sung sướng hay phẫn nộ, và thờ ơ với mọi chuyện.
- Chẳng bao giờ hỏi gì nữa. Mọi sự kiện bất kì xảy ra ở đâu, dù trong vũ trụ, trên mặt đất hay ngay chính trong nhà, cũng không làm nhân vật quan tâm.
- Không còn giải thích hành vi của mình nữa.
- Không còn phát biểu được một ý kiến nào của riêng mình nữa, mà luôn luôn trích dẫn người khác. Hoàn toàn quên mất cách tư duy.
4. Thông điệp cho bản thân từ câu chuyện trên: Cuộc sống được hình thành nên từ vô vàn những điều mộc mạc, bình dị, mà đôi khi ta vô tình quên lãng nó bởi nhiều lý do khác nhau. Vì vậy, hãy nâng niu và trân trọng những điều tưởng chừng bé nhỏ, đồng thời đừng để đánh mất bản thân mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin