

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Thơ ca là hoa thơm của cuộc đời. Nếu chỉ được kiến tạo từ trí tưởng tượng và “cái tôi” nhỏ bé của người nghệ sĩ thì thơ ca cũng chỉ là những bông hoa làm bằng “vỏ bào” (Pauxtopxki). Nhà thơ phải nhặt những hạt bụi quý giữa cuộc đời mênh mang rộng lớn để rắc lên những bông hồng vàng quý giá, đem lại niềm vui và cái đẹp cho tâm hồn người đọc thơ, yêu thơ. Bài thơ "Ngắm Cảnh Thiên Nhiên" của Trần Thị Thủy là một khúc ca nhẹ nhàng, trong trẻo, mang đến cho người đọc một không gian thơ mộng, đầy màu sắc và cảm xúc. Từ những hình ảnh biển cả, mây trời, ánh nắng cho đến núi rừng trùng điệp, tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên mà còn gửi gắm những suy tư sâu sắc về cuộc đời, con người và sự nhỏ bé của bản thân trước vũ trụ bao la.
Ngay từ những câu thơ đầu phả vào lòng người cảm giác nhẹ nhàng, say đắm trước hình ảnh biển cả dịu dàng, mênh mông:
“Ngắm nhìn biển rộng bao la
Một màu xanh biếc cho ta say lòng”
Biển cả rộng lớn bao la hiện ra trước đôi mắt trong trẻo nhìn đời của tác giả. Ngắm nhìn biển ca như ngắm nhìn một thứ vẻ đẹp tuyệt vời nhất của thiên nhiên, như nâng niu một viên ngọc xanh trong đôi mắt. Vẻ đẹp ấy khiến lòng người ngây ngất, say mê, như được hòa mình vào thiên nhiên. Tiếng sóng vỗ rì rầm tiếp tục làm nổi bật vẻ hiền hòa của biển, được tác giả liên tưởng đến "lời ru thuở ta nằm trong nôi". Biển trở thành người mẹ hiền từ, ru vỗ tuổi thơ, khiến con người cảm thấy bình yên, an lành.
Góc nhìn của trang thơ được thay đổi khi tác giả hướng ngòi bút tô vẽ bầu trời và mây trắng:
“Ngắm nhìn mây lượn lờ trôi
Bồng bềnh lả lướt như thời đôi mươi”
Hình ảnh những đám mây trôi nhẹ nhàng, tự do trên bầu trời được tác giả khéo léo ví von với thời thanh xuân của con người. Mây không bị ràng buộc hệt như những năm tháng tuổi trẻ tràn đầy sức sống, tự do khao khát và mơ mộng. Qua đó, nhà thơ không chỉ ngợi ca vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn hoài niệm về tuổi trẻ đầy sôi nổi, vô tư. Sự so sánh ấy gợi lên trong lòng người đọc cảm giác lưu luyến, trân trọng những năm tháng đẹp đẽ đã qua.
Như ửng hồng trên trang thơ, ánh nắng lấp lánh “nhoẻn” khóe môi giữa thiên nhiên rộng lớn:
“Nắng vàng như miệng ai cười
Cho hoa đua nở cho người thêm xuân”
Ánh nắng được nhân hóa thành nụ cười rạng rỡ, tràn đầy sức sống. Nắng thổi vào trang thơ hơi thở của sự ấm áp, tiếp thêm sức mạnh, trở thành nguồn sống cho muôn loài. Nhờ nắng, thiên nhiên thêm tươi đẹp, rực rỡ, con người thêm yêu đời, trẻ trung như mùa xuân. Ở đây, tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên mà còn ca ngợi sức sống bất tận và mối giao hòa kỳ diệu giữa con người với thiên nhiên.
Nếu như biển cả, mây trời, ánh nắng gợi lên sự phóng khoáng, tự do thì hình ảnh núi rừng lại mang đến cảm giác an toàn khi chúng sẵn sàng bao bọc, chở che ta:
“Ngắm màu xanh thẫm núi ngàn
Trùng trùng điệp điệp như hàng bao quanh”
Những dãy núi hiện lên với vẻ hùng vĩ, bền vững và mạnh mẽ, ôm trọn biển xanh, tạo thành một vòng tay chở che đầy tình thương mến. Tác giả vô cùng khéo léo khi sử dụng hai từ láy “trùng trùng điệp điệp” để miêu tả dãy núi nơi đây, mở ra trước mắt người đọc một khung cảnh bao la, bát ngát với những dãy núi không bao giờ khuất bóng. Tuy nhiên, trước sự rộng lớn, vĩ đại của thiên nhiên, con người lại ý thức được sự nhỏ bé, mỏng manh của mình:
“Ta như hạt cát mỏng manh giữa đời.”
Câu thơ khép lại bài thơ là một lời tự sự, mang triết lý sâu sắc về kiếp nhân sinh. Con người dù mạnh mẽ, cố gắng đến đâu cũng chỉ là một phần rất nhỏ bé trong vũ trụ vô tận. Nhưng chính sự nhỏ bé ấy lại là lý do để con người biết trân quý cuộc sống, yêu thương thiên nhiên và sống hòa hợp với nó.
Bài thơ tuy ngắn gọn nhưng được tác giả xây dựng bằng một hệ thống hình ảnh phong phú và những liên tưởng độc đáo. Mỗi cảnh vật đều được miêu tả với sự quan sát tinh tế, kết hợp với cảm xúc chân thành, sâu lắng. Nhịp thơ nhẹ nhàng, tự nhiên, như lời tâm sự từ trái tim, dễ dàng chạm đến cảm xúc người đọc. Hơn hết, bài thơ không chỉ dừng lại ở việc tả cảnh mà còn gợi lên những triết lý nhân sinh sâu sắc. Tác giả vừa bộc lộ tình yêu thiên nhiên tha thiết, vừa thể hiện sự thấu hiểu về sự nhỏ bé, hữu hạn của đời người.
Qua bài thơ "Ngắm Cảnh Thiên Nhiên", mỗi chúng ta có thể cảm nhận được vẻ đẹp kỳ diệu của thế giới xung quanh, từ đó thêm yêu thương và trân trọng cuộc sống. Đồng thời, bài thơ cũng nhắc nhở con người về sự khiêm nhường trước thiên nhiên rộng lớn, để sống hòa hợp và gìn giữ những giá trị bền vững mà thiên nhiên ban tặng. Trong cuộc sống hiện đại đầy lo toan, đôi khi chỉ cần dừng lại, lặng ngắm thiên nhiên, ta sẽ nhận ra nhiều điều ý nghĩa, cũng như tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin