0
0
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Chào em, ad sẽ hướng dẫn cho em cách nhập vai nhân vật người qua đường trong tác phẩm "Cô bé bán diêm" để em làm bài em nhé:
- Nhập vai người khách qua đường, xưng tôi, giới thiệu đôi nét về bản thân (làm nghề gì, bao nhiêu tuổi...)
- Hoàn cảnh gặp gỡ, trò chuyện với cô bé bán diêm (đi ra ngoài đường tìm chú chó bị thất lạc, đi đến nhà người thân...).
2. Thân bài: Kể lại cuộc gặp gỡ, trò chuyện với cô bé bán diêm
+ Khi đang đi đường, bỗng trông thấy một bé gái, ăn mặc rách rưới, chân không giày, mặt mũi lấm lem. Dường như lạnh quá, cô bé phải quẹt diêm để sưởi ấm, nhưng những que diêm ấy làm sao có thể xua tan băng giá.
+ Tôi tiến lại gần, vuốt nhẹ mái tóc cô bé. Cô bé ngước nhìn mà chẳng nói gì. Đôi mắt cô bé to, tròn, long lanh như hai giọt nước, trông rất đáng yêu. Nhìn sâu trong đôi mắt ấy là nỗi buồn thăm thẳm).
+ Thấy cô bé run, tôi ôm cô bé vào lòng. Như cảm nhận được hơi ấm, cô bé mỉm cười với tôi.
+ Tôi hỏi cô bé làm nghề gì, sống ở đâu, sao giờ này vẫn lang thang ngoài đường, không về nhà với gia đình. Cô bé im lặng một lúc rồi chia sẻ với tôi: "Cháu làm nghề bán diêm, ngày này qua tháng khác. Bình thường, cháu sẽ về nhà ngay cô ạ. Nhưng nay cháu không về được, cháu chưa bán được bao diêm nào, chắc chắn cha sẽ đánh cháu".
+ Chao ôi, đứa trẻ bé bỏng thật tội nghiệp. Nghe cô bé nói, tôi rưng rưng xúc động. Có lẽ, trông thấy tôi như vậy nên cô bé lại chia sẻ tiếp: Trước đây, cháu đã từng sống hạnh phúc cô ạ, nhưng từ khi bà và mẹ về với thượng đế, ba cháu thay đổi tính nết, suốt ngày chìm đắm trong cơn say. Cháu bị ba đánh, sợ hãi ba và chỉ mong ba yêu cháu như trước.
+ Thế rồi, tôi hỏi cô bé về những lần quẹt diêm: Sao mỗi lần quẹt diêm, cô lại thấy cháu như vui vẻ hơn. Cô bé chia sẻ: Bởi những ngọn lửa ấy như sưởi ấm cho cháu, mỗi lần quẹt diêm, cháu như thấy trước mắt mình một gia đình hạnh phúc: có bàn ăn với ngỗng quay thơm phức, có cây thông nô-en, có bếp lửa nồng đượm mà ấm áp, có đầy đủ những thành viên trong gia đình bên bàn tiệc...
+ Lời cô bé nói lại càng khiến tôi xúc động. Tôi không biết chia sẻ với cô bé gì nữa. Tôi cũng chỉ là một vị khách được mời đến đây mà thôi. Tôi chỉ biết cầu chúa mang hạnh phúc đến với cô bé.
3. Kết bài: Vì phải tìm nhà người quen, tôi đành tạm biệt cô bé nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ tới cô bé.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin