Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
27
11
Theo mình thì như vầy, bốn câu thơ cuối làm liên tưởng đến tác giả nhớ tới quê hương. Quê hương được hiện lên bởi những câu như:rẽ sóng chạy ra khơi,chiếc buồm vôi . chiếc buồm đã trải qua nhiều gian nan bởi mưa, nắng, như những người dân chài. Cho nên cảm xúc của tác giả đã thể hiện mạnh mẽ qua miêu tả và hình ảnh. Qua miêu tả thì nhà thơ đã làm nổi bật cái làng quê, và sáng tạo đã làm cho hình ảnh nổi bật , độc đáo hơn
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
118
60
Bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh là một trong những bài thơ hay và đặc sắc về chủ đề quê hương, nổi bật trong bài thơ chính là nỗi nhớ về quê hương của tác giả. Cô đọng trong bốn câu thơ cuối chính là nỗi nhớ thương da diết, trong xa cách nhưng tác giả vẫn luôn một lòng hướng về quê hương.
Là một người con phải xa quê hương, Tế Hanh là một người yêu quê hương, ngôi làng chài của mình và trong lòng luôn canh cánh một nỗi nhớ về quê hương. Quê hương ở trong ông là hình ảnh mái làng chài ven biển “cách biển nửa ngày sông”, là những con người mặn mòi vị biển cả, là hình ảnh con thuyền và cánh buồm rẽ sóng chạy ra khơi. Nhưng tất cả những hình ảnh đó chỉ còn trong kí ức, trong nỗi nhớ của tác giả, mà tác giả đã buộc phải thổ lộ trong khổ cuối bài thơ:
“Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ…
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”
Ngay câu đầu tiên tác giả đã khẳng định nỗi nhớ của mình khi ở một nơi xa hướng về quê hương. Dù phải xa cách quê hương nhưng không vì đó mà làm mờ nhạt đi tình yêu quê hương trong ông, ngược lại ông “luôn tưởng nhớ”, đó là nỗi nhớ luôn thường trực và xuyên suốt trong lòng ông. Tác giả nhớ về “Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi”, đó là những hình ảnh quen thuộc, gắn liền với người dân miền biển. Màu nước biển trong xanh nơi những con thuyền giương cánh buồm vôi trắng thâu góp gió rẽ ra biển khơi, tìm đến những mẻ cá bạc sau bao gian lao mưa nắng và hiểm nguy, vất vả. Đó là màu của thiên nhiên, màu nước xanh, màu cá bạc và màu trắng vôi của cánh buồm. Tất cả đã được in sâu trong trí nhớ và tâm hồn của tác giả. Thấp thoáng đâu đó ta vẫn thấy hình ảnh người dân chài, bởi không thể thiếu con người trong hình ảnh “Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi”. Đâu đó trong tiềm thức của nhà thơ, vẫn mường tượng ra cảnh sinh hoạt đánh bắt cá của người dân quê hương, họ đang ngày đêm ra khơi đánh bắt với sự hăng say và tinh thần yêu lao động, lái những con thuyền vươn ra biển cả, đương đầu với sóng gió và thử thách của đại dương mênh mông để rồi từ đó thu về những mẻ cá nặng trong niềm vui hân hoan. Dù ở một nơi xa, không tham gia vào hoạt động của dân làng chài nhưng tác giả vẫn cảm nhận rất rõ sức sống mãnh liệt của con người nơi đây. Cuối cùng, nỗi nhớ của tác giả đã trào dâng niềm xúc động bằng câu thốt lên “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Phải có sự gắn bó sâu sắc và tình yêu sâu đậm với ngôi làng chài này lắm, tác giả mới có những cảm nhận tinh tế, cách miêu tả đầy sống động và lãng mạn như thế. “Cái mùi nồng mặn” ấy chính là mùi của biển cả, của vị xa xăm nồng thở trong thân hình người dân trai tráng, của chất muối thấm trong thớ gỗ con thuyền. Tác giả nhớ tất cả những thứ đó chính là đang thốt lên nỗi nhớ khôn nguôi về quê hương.
Qua đoạn thơ cuối của bài thơ “Quê hương”, ta thấy được cảm xúc mạnh mẽ của tác giả được thể hiện qua các hình ảnh, cách miêu tả và lời than thở của nhà thơ. Tác giả đã cảm nhận về quê hương mình không chỉ bằng những cảm giác bên ngoài mà còn bằng cả chiều sâu tâm hồn, điều đó đã góp phần bộc lộ cảm xúc trữ tình của tác giả trong bài thơ này.Tác giả phải là một người rất yêu quê hương mình thì mới viết được những dòng chữ mang đầy những cảm xúc mạnh mẽ được tác giả Tế Hanh thể hiện qua các hình ảnh,lời than thở của nhà thơ
Chúc bạn học tốt
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
huhu mink bảo k chép mạng mà :(((((((
118
60
nhưng mình làm có chút khác mà bạn đọc kĩ đi
118
60
cô bạn bắt buộc làm mà không chép mạng à
27
11
chỉ là "chúc bạn học tốt" thôi mà
118
60
có mấy câu nữa mà
Điểm kết tinh của Tế Hanh được thể hiện qua 4 câu thơ cuối bài “Quê hương”. Tác giả đã nhấn mạnh tình yêu, nỗi nhớ với quê hương yêu dấu của mình. Và tình yêu ấy càng thể hiện rõ nét khi ông đang ở xa quê. Mặc dù vậy, ông có cái nhìn, sự tái hiện về quê hương vô cùng chính xác và rõ nét. Có chăng bởi “lòng tôi luôn tường nhớ”, ông luôn hướng mình về quê hương xứ sở. Quê hương hiện lên trong tâm trí nhà thơ với hình ảnh con quyền, chiếc buồm vôi, màu nước xanh, những con cá bạc. Tất cả như hòa quyện vào nhay tạo nên hương vị mộc mạc của vùng biển ấy. Để rồi Tế Hanh phải thốt lên: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Đó chính là mùi của biển, của những giọt mồ hôi của người dân. Những gì đẹp nhất, đặc trưng nhất của quê hương đã được Tế Hanh vẽ nên thật dẹp. Qua đó ta có thể hình dung về bức tranh thiên nhiên vô cùng sống động, tươi sáng và mang sự khỏe khoắn, đầy sức sống của những người dân chài.
Bảng tin
0
0
0
bài giống trên mạng mà
27
436
11
quên