

Câu 1. ( 3 điểm) Đọc đoạn văn bản và trả lời các câu hỏi sau:
“Tôi vẫn còn nhớ mẹ thường hay nói với tôi, khi một ai đó buồn, họ cần rất nhiều người để chia sẻ. Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn, nhưng người khác lại vui hơn. Và đừng bao giờ quay lưng lại với một con người như vậy. Họ cần những khuôn mặt hơn là những viên thuốc. Họ cần những bàn tay, những tô cháo, những quả ổi hái để đầu giường. Họ cần mỗi buổi tối ghé ngồi lại với họ trong im lặng. Họ cần chúng ta dẫn họ lên đồi cuốc một mảnh vườn và thỉnh thoảng hỏi có thích ăn bắp rang không…”
(Nguyễn Ngọc Thuần ,Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, NXB trẻ 2012, tr120)
a. (0.5 điểm) Xác định phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên?
b. (0.5 điểm) Theo tác giả, vì sao “đừng bao giờ quay lưng lạị” với một người khi họ gặp nỗi buồn?
c. (1.0 điểm) Nêu hiệu quả của phép điệp từ “họ cần” được sử dụng trong đoạn trích?
d. (1.0 điểm) Em có đồng tình với quan điểm của tác giả: “Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết" không? Vì sao?
Câu 2 (2.0 đ) Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về vai trò của tình yêu thương trong cuộc sống.
Câu 3. (5.0 điểm): Cảm nhận của em về bài thơ :
Bỗng nhận ra hương ổi.
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.
Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu.
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sâm cũng bớt bất ngờ
Help me ;-;
Trên hàng cây đứng tuổi.
(“Sang thu”- Hữu Thỉnh)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1/
a/ PTBĐ: tự sự
b/ Tác giả cho rằng “đừng bao giờ quay lưng lạị” với một người khi họ gặp nỗi buồn bởi: Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn, nhưng người khác lại vui hơn.
c/ Điệp từ “họ cần” được sử dụng trong đoạn trích nhấn mạnh những nỗi buồn đôi khi chỉ cần được yêu thương, sẻ chia theo những cách đơn giản nhất.
d/ Em đồng tình với quan điểm của tác giả: “Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết". Khi ta yêu thương, đồng cảm và sẻ chia với người khác một cách chân thành thì người khác sẽ cảm nhận được tình cảm ấy, đó cũng là lúc ta đã ý thức rõ được giá trị của cuộc sống, quan tâm đến người xung quanh hơn và dần dần hình thành được một thói quen tốt đẹp, có ý nghĩa cho xã hội.
Câu 2/ Yêu thương là thứ tình cảm quý giá nhất trên cuộc đời này. Khi ta yêu thương, đồng cảm và sẻ chia với người khác một cách chân thành thì người khác sẽ cảm nhận được tình cảm ấy, đó cũng là lúc ta đã ý thức rõ được giá trị của cuộc sống, quan tâm đến người xung quanh hơn và dần dần hình thành được một thói quen tốt đẹp, có ý nghĩa cho xã hội. Sống có ý thức sẽ góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Hãy tin rằng, những người sống vì cộng đồng sẽ trở thành những người thành công. Với mọi người xung quanh, hãy mở rộng trái tim và yêu thương họ. Cố gắng hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao, làm tròn trách nhiệm, bổn phận của mình đối với gia đình, nhà trường, xã hội…Làm phong phú đời sống tinh thần.
Câu 3/ Bức tranh thiên nhiên mùa thu được nhà thơ Hữu Thỉnh khắc họa một cách sinh động và giàu sức sống bằng khứu giác, thị giác và cả xúc giác. "Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về” Tín hiệu đầu tiên báo hiệu thời khắc giao mùa từ cuối hạ sang thu là “hương ổi”. Hương ổi chín bay phảng phất trong gió xe, hương thơm ấy vừa quen thuộc lại vừa mới lạ. Quen thuộc bởi nó là hương thơm thường gắn liền với nơi đồng quê dân dã. Mới lạ ở chỗ, nếu như trong thơ xưa, các nhà thơ khi miêu tả cảnh thu thường gắn liền với ao thu, trời thu hay hoa cúc vàng,...thì Hữu Thỉnh lại cảm nhận dấu hiệu chuyển mùa từ hương ổi. Từ “phả” diễn tả một mùi hương nồng nàn, đậm đà, lan tỏa. Cùng với “Gió se” - một loại gió chỉ có trong mùa thu, hơi se se lạnh, ngọn gió đầu mùa ấy đã đưa mùi hương ổi bay tỏa ra khắp không gian làm nên vẻ đẹp của mùa thu. Những tín hiệu đó đã báo hiệu thu về.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1/
a/ PTBĐ: tự sự
b/ Tác giả cho rằng “đừng bao giờ quay lưng lạị” với một người khi họ gặp nỗi buồn bởi: Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn, nhưng người khác lại vui hơn.
c/ Điệp từ “họ cần” được sử dụng trong đoạn trích nhấn mạnh những nỗi buồn đôi khi chỉ cần được yêu thương, sẻ chia theo những cách đơn giản nhất.
d/ Em đồng tình với quan điểm của tác giả: “Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết". Khi ta yêu thương, đồng cảm và sẻ chia với người khác một cách chân thành thì người khác sẽ cảm nhận được tình cảm ấy, đó cũng là lúc ta đã ý thức rõ được giá trị của cuộc sống, quan tâm đến người xung quanh hơn và dần dần hình thành được một thói quen tốt đẹp, có ý nghĩa cho xã hội.
Câu 2/ Yêu thương là thứ tình cảm quý giá nhất trên cuộc đời này. Khi ta yêu thương, đồng cảm và sẻ chia với người khác một cách chân thành thì người khác sẽ cảm nhận được tình cảm ấy, đó cũng là lúc ta đã ý thức rõ được giá trị của cuộc sống, quan tâm đến người xung quanh hơn và dần dần hình thành được một thói quen tốt đẹp, có ý nghĩa cho xã hội. Sống có ý thức sẽ góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Hãy tin rằng, những người sống vì cộng đồng sẽ trở thành những người thành công. Với mọi người xung quanh, hãy mở rộng trái tim và yêu thương họ. Cố gắng hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao, làm tròn trách nhiệm, bổn phận của mình đối với gia đình, nhà trường, xã hội…Làm phong phú đời sống tinh thần.
Câu 3/ Bức tranh thiên nhiên mùa thu được nhà thơ Hữu Thỉnh khắc họa một cách sinh động và giàu sức sống bằng khứu giác, thị giác và cả xúc giác. "Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về” Tín hiệu đầu tiên báo hiệu thời khắc giao mùa từ cuối hạ sang thu là “hương ổi”. Hương ổi chín bay phảng phất trong gió xe, hương thơm ấy vừa quen thuộc lại vừa mới lạ. Quen thuộc bởi nó là hương thơm thường gắn liền với nơi đồng quê dân dã. Mới lạ ở chỗ, nếu như trong thơ xưa, các nhà thơ khi miêu tả cảnh thu thường gắn liền với ao thu, trời thu hay hoa cúc vàng,...thì Hữu Thỉnh lại cảm nhận dấu hiệu chuyển mùa từ hương ổi. Từ “phả” diễn tả một mùi hương nồng nàn, đậm đà, lan tỏa. Cùng với “Gió se” - một loại gió chỉ có trong mùa thu, hơi se se lạnh, ngọn gió đầu mùa ấy đã đưa mùi hương ổi bay tỏa ra khắp không gian làm nên vẻ đẹp của mùa thu. Những tín hiệu đó đã báo hiệu thu về.
Bảng tin