

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
[Câu trả lời]
Câu 1: PTBĐ chính: Nghị luận
`->` Chứng minh lối sống vô cảm, không quan tâm những chuyện xảy ra xung quanh mình của giới trẻ ngày nay.
Câu 2: Chúng minh, bàn luận về vấn đề vô cảm, không quan tâm tới những chuyện diễn ra xung quanh mình, cũng như không biết chiêm ngưỡng, tán thưởng những điều mang lại cho mình những cảm xúc tích cực của giới trẻ. Qua đó đưa ra các biện pháp phù hợp nhằm khắc phục tình trạng này.
Câu 3: `-` TN: Hiện nay
`=>` Tác dụng: Bổ sung ý ngĩa về thời gian có trong câu văn
Câu 4: Theo em, học sinh cần phải:
`-` Đề cao và tôn vinh những tấm gương sống đẹp, sống có trách nhiệm và nghĩa tình, sẵn sàng xả thân vì cộng đồng.
`-` Tôn vinh và phát huy các giá trị truyền thống và đạo lí của dân tộc: “Lá lành đùm lá rách”, “Thương người như thể thương thân”.
`-` Phải sống có trách nhiệm, quan tâm giúp đỡ lẫn nhau.
`text{#Khánh}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1. PTBĐ là nghị luận.
2. Sự ảnh hưởng và lan tỏa của bệnh vô cảm trong xã hội.
4.Vô cảm là không có tình cảm, cảm xúc, không có tình yêu thương, không có động tâm trước hoàn cảnh, mảnh đời khó khăn. Đôi khi vô cảm cũng chính là không quan tâm đến chính tương lai của bản thân.
Vô cảm cũng có thể là khi bạn đi đường, thấy hiện tượng móc túi, hay dàn cảnh cướp giật trên đường. Nhưng tuyệt nhiên không mảy may bận tâm, hoặc sợ hãi nếu can thiệp sẽ bị vạ lây. Người bị hại chỉ biết đứng đó chân chối không nói một lời, cũng không thể cầu sự cứu giúp của người xung quanh. Cái ác được dịp lên ngôi, thừa cơ làm những điều tệ hại hơn nữa.
Quay video, thu hút sự quan tâm của mọi người trong khi người khác bị nạn lại trở thành một “trào lưu” trong giới trẻ. Quả là một trào lưu quái gở. Họ đua nhau lấy những chiếc điện thoại ra, quay chụp, cốt sao cho chi tiết, rõ nét nhất, nhanh chóng tung lên mạng hòng nhận được sự chú ý của mọi. Nếu lúc đấy còn một chút nhân tính, thì chắc có lẽ họ sẽ không có những hành động vô cảm, thiếu lương tâm như vậy. Và cũng sẽ có không ít người bị chết oan uổng vì không được cứu chữa kịp thời, vì không có ai gọi xe cấp cứu. Thật đáng buồn thay.
Vô cảm còn là khi bạn bàng quan với tương lai của chính mình. Sinh ra ai trong chúng ta cũng có mơ ước để là động lực không ngừng phấn đấu. Nhưng có rất nhiều kẻ lại như con “tằm” tình nguyện nằm trong kén mà không chịu bung mình để trở thành một chú bướm tự do. Cả cuộc đời họ chỉ luẩn quẩn, mặc kệ năm tháng trôi qua. Dường như họ chỉ tồn tại để chờ đến ngày cuối cùng của cuộc đời mình.
Tuy là một bệnh dịch hết sức nguy hiểm, nhưng cũng không phải có cách khắc phục. Mỗi chúng ta cần phải tu dưỡng cho bản thân mình một lối lành mạnh. Luôn quan tâm, giúp đỡ mọi người. Sống chân thành, không vụ lợi, không giả dối. Khi gặp người bị nạn hãy nhiệt tình giúp đỡ họ. Thay vì xem những bộ phim bạo lực, hãy nghe một bản nhạc du dương, hãy đọc một câu chuyện cảm động, để tâm hồn mình được thanh sạch và trong sáng hơn.
Mỗi chúng ta, ai cũng có trong mình phần thiện lương, luôn biết yêu thương, sẻ chia với những người xung quanh. Nhưng do một vài yếu tố, tác động nên con người có thể sinh ra lối sống vô cảm. Hãy luôn mở rộng tấm lòng mình, chia sẻ, giúp đỡ những người xung quanh.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin