10
6
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
142
285
-Em có đồng ý với ý kiến trên
-Vì:
+Hình ảnh đám mây mùa hạ "vắt nửa mình sang thu" quá đỗi yểu điệu, nhẹ nhàng. Ranh giới hạ-thu bỗng được xác định trong đôi mắt thi sĩ đắm say cùng cảnh vật
+Thu đng ở nơi cửa ngõ của mùa nên mới có "đám mây mùa hạ" đang hững hờ "vắt nửa mình sang thu". Nghệ thuật nhân hóa, động từ "vắt" làm hình ảnh thơ sống động, có hồn, câu thơ giàu sức tạo hình, diễn tả đám mây nhưu dải lụa mềm mại vắt ngang bầu trời hay đang vắt từ cuối hạ sang đầu thu. Dường như hạ chưa qua hẳn mà thu còn chưa kịp tới -> giữa hai mùa như có rah giới mong manh mà đám mây chính là nhịp cầu nối 2 bờ liên tưởng ấy
+Lối diễn đạt độc đáo -> lấy không gian miêu tả thời gian, lấy cái hữu hình miêu tả cái vô hình -> đọng lại trong lòng người đọc nỗi bâng khuâng trước vẻ đẹp êm mát của mùa thu
=> Khắc họa bức tranh thu vĩnh hằng tạc bằng ngôn ngữ
=> Hữu Thỉnh có 1 hồn thơ nhạy cảm, yêu thiên nhiên tha thiết, 1 trí tưởng tượng bay bổng, sâu sắc
Tớ gửi nhé ;-; (cái này tớ lấy trong vở ghi trên lớp chứ ko có chép mạng đâu ;-;;;;;)
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin