Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
1. Mở bài: GIới thiệu tác giả Thế Lữ và bài thơ Nhớ rừng. Giới thiệu khổ thơ thứ hai và khổ thơ thứ ba của bài
2. Thân bài:
_ Khổ hai: nỗi nhớ về rừng đại ngàn.
_ Khổ ba: bức tranh tứ bình cùng muôn vàn xúc cảm trong chúa sơn lâm
3. Kết bài:
Cảm nghĩ của bản thân.
Bài làm
Văn học hiện đại Việt Nam gắn liền với sự đổi mới lớn lao của thời kì văn học, nền văn học. Thơ mới chính là bước cách tân của nghệ thuật thơ ca. Nhà thơ Thế Lữ là cây bút tiêu biểu của phong trào Thơ mới. Sáng tác của ông, đặc biệt là Nhớ rừng với khổ hai, khổ ba, để lại trong mỗi chúng ta muôn vàn tâm trạng.
Nỗi nhớ da diết về rừng đại ngàn của chúa sơn lâm được thể hiện ở trong khổ thơ thứ hai của bài:
"Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ,
Thuở tung hoành hống hách những ngày xưa.
Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già,
Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi,
Với khi thét khúc trường ca dữ dội"
Những kỉ niệm xưa ùa về trong trí nhớ của con hổ vói niềm thiết tha, đẹp đẽ. Nhà thơ Thế Lữ vô cùng thành công với những hình ảnh liệt kết như bóng cả, câu già, gió, đại ngàn.. Bức tranh rừng núi hiện lên sinh động và gắn với muôn ngàn những khao khát rạo rực trong chúa sơn lâm. Những bóng cả, cây già, những tiếng gió gào ngàn, giọng nguồn hét núi, ầm vang cả một khung trời và thế giới ấy rạo rực trong niềm vui sướng. Những khúc trường ấy là trường ca của sự sống, chiến công và hơn cả là không khí đại ngàn. Giữa bầu không gian rộng lớn ấy, hổ vươn mình kiêu hãnh trong tâm thế, tư thế vị chúa tể:
"Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,
Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,
Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc.
Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc,
Là khiến cho mọi vật đều im hơi."
Quá khứ huy hoàng rực rỡ hiện lên trong tiếng thở dài ai oán, tiếc nuối. Vị chúa tể muôn loài khi xưa với bước đi dõng dạc, hiên ngang làm vạn vật e sợ và kính nể. Những bước chân của hổ cũng là bước chân của tự do, bước chân của quyền lực khám phá cuộc đời. Hình ảnh so sánh đượ dùng trong khổ thơ thật đẹp. Không chỉ có cái gai góc, chú hổ còn dẻo dai. Tấm thân dẻo dai, uyển chuyển vô cùng cùng sống, cùng hòa nhịp trong vũ khúc tự do:
"Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sức".
Thiên nhiên với cỏ cây, hoa lá làm hổ thêm đường bệ, đẹp đẽ và uy nghi. Vẻ đẹp ở đây chính là vẻ đẹp của cuộc sống của chúa tể sơn lâm.
Bức tranh của điều đẹp tươi, huy hoàng càng được thể hiện rõ nét trong khung cảnh tứ bình nơi núi rừng hoang vu, nguyên sơ với sự đường bệ của hổ:
Nào đâu những đêm vàng bên bờ suôí
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết, mảnh mặt trời gay gắt
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật
Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu
Bức tranh đêm trăng trong bài hiện lên với cảnh đẹp và thi vị vô cùng:
“Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?”
Không gian tràn đầy màu sắc và ánh sáng. Đặc biệt hơn, vẻ đẹp bức tranh còn được tô điểm với suối. Không gian lung linh huyền ảo vô cùng. Tiếng suối róc rách, tiếng lòng thướt tha xúc cảm trong đêm làm xúc cảm như thêm đong đầy. Con hổ, chúa tể sơn lâm vươn mình trong làn sóng biếc ấy. HÌnh ảnh con hổ đứng bên bờ ngắm nhìn trong trạng thái say mồi, sảng khoái thưởng thức dòng suối mát trong khiến ta liên tưởng đến vị thi sĩ trong đêm. Hổ say mồi và tự ngắm nhìn mình trong làn suối. Thiên nhiên nơi rừng hoang vu với vẻ huyền bí và ngập tràn sức sống với màu vàng tươi của trăng đêm. Từ "say mồi", chỉ với hai từ thôi, nhưng nhà thơ đã diễn tả vô cùng sống động và chân thực cái đẹp của cảnh đêm và hình ảnh thi sĩ núi rừng.
Bức tranh thứ hai xuất hiện và bao trùm bài thơ là bức tranh ngày mưa:
“Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới”
Chúa sơn lâm không còn say sưa bên dòng suối. Khung cảnh ở đây có sự chuyển mình với “những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn”. Mưa giăng ngập tràn khắp lối khiến vạn vật rung chuyển và bừng lên sức sống. Chúa tể núi rừng hiên ngang, điềm tĩnh trong cái "lặng" mình. Nó cảm thấy bản thân mạnh mẽ và oai hùng trong nơi nó thuộc về.
Sự tươi mới, rộn ràng của bức tranh hiện lên đẹp tuyệt trong cảnh bình minh:
“Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng”
Bầu trời buổi sớm muôn phần đẹp tươi. Khung cảnh ấy trong trẻo với cây cối xanh tươi. Một từ "gội" được nhà thơ sử dụng vô cùng tinh tế. Sức sống bừng lên trong từng nhánh cây ngọn cỏ ấy là tiếng reo ca rộn rã của bầy chim. Giấc ngủ “tưng bừng” của "ta"- chúa sơm lâm vô cùng rực rỡ. Vẻ đẹp lúc này tươi mới, ngập tràn những vui thú, hạnh phúc với chúa sơm lâm. Mưa rào, nắng ấm đều ngọt nào khi chúa tể muôn loài được sống trong ca vang núi rừng rực rỡ.
Bức tranh về chiều lại gắn liền với những bi tráng rực rỡ. Hoàng hôn gõ cửa và làm mọi thứ đều soi màu trong nắng chiều rực rỡ, dữ dội. Bức tranh mang màu sắc mạnh mẽ vô cùng:
“Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt”
Cảnh tượng hiện lên rực rỡ với “chiều lênh láng máu sau rừng”. Gam màu nóng lúc này trở thành gam màu chủ đạo của bức tranh. Phải chăng đó là màu của máu đỏ hay là màu của nắng chiều rực rỡ? Theo một lẽ tự nhiên, khi mặt trời khuất bóng thì vạn vật cũng chìm vào trong những nghỉ ngơi. Có thể muôn loài nghỉ ngơi, nhưng vị chúa tể lại đang chờ đón khoảnh khắc “chết mảnh mặt trời gay gắt” ấy nhằm thực hiện nỗi niềm khao khát lớn:
“Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?
Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu
“Bí mật” trong lời thơ ấy là bí mật về sự sống, về cuộc đời này. Khát khao to lớn, khung cảnh hùng vĩ, nguy nga song là dĩ vãng hào hùng xót xa. Thế Lữ đã dùng rất nhiều hình ảnh, biện pháp tu từ như điệp ngữ “nào đâu”, “đâu những” cùng hàng loạt các câu hỏi tu từ nhằm diễn tả nỗi niềm tâm trạng: "Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”. Lời than của con hổ cũng chính là nỗi niềm của nhà thơ nhưng cũng là nỗi lòng dân tộc và nỗi niềm khao khát tự do.
Hai khổ thơ thứ hai và thứ ba là dòng hồi tưởng của quá khứ đẹp tươi. Có lẽ, dòng thơ rộn ràng ấy cũng chính là dòng tâm trạng cuộn trào trong thi nhân với bao niềm hoài cảm. Để rồi, quá khứ đẹp tươi len lỏi mình trong thực tại tối tăm để cổ vũ con hổ trong khao khát tự do vô cùng, vô tận.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
nhớ rừng là 1 bài xích thơ đặc biệt trong trào lưu thơ new.thật sự, chỉ với bài bác thơ nè,gắng Lữ đã có một vị trí bảo đảm ở nền thơ và được lớp nước nhà trào đón.trong nhớ rừng tác giả đã khôn khéo nhằm mô tả nỗi niềm của gia đình bạn nhỏ yêu thương tất cả đáy nước thầm kín đi qua lời của 1 con hổ trong khu vườn bách thú, nhằm biểu đạt cuộc dòng sông bình bình giả trá buộc ràng của mình dân tao nhã.
cần, tầm thường, dối trá, ràng buộc, đó bao gồm là các lời cọp ta đề cập về cuộc sống của gia đình bạn. ở cái cũi sắt chật nhỏ bé đó, chú nằm nhiều năm trông đến ngày mon dần qua, khinh những bé ngươì bé bỏng lếu láo toét, dám “dương đôi mắt nhỏ diễu oai vệ linh rừng thẳm”, đề xuất “Chịu đựng ngang bè cánh cộng đàn gấu cám hấp” và “bồ báo chuồng bên vô bốn lự”.các nhỏ gia đình bạn xấu xa đó, phần lớn tửơng chú vẫn bị khuất phục…nhưng mà không nếu bao gồm sử dụng từ ngữ ầy thì chỉ bao gồm thể nhắc về cơ thể của chú ý nhưng mà thôi đâu thể khuất phục đc trung tâm hồn chú, tóm chú thôi ghi nhớ về rừng, dòng khu vực kiểu như hùm thiêng chú ngự chữa trị.
Chỉ một câu nói (ta sinh sống mãi trong tình yêu nỗi lưu giữ) thì sẽ lột tả đươc hết các nỗi niềm của cọp. Chú lưu giữ phần nhiều gì ư? Chú nhớ thưở tan hoành hống hách, nhớ các lần bước đi lên dõng dạc mặt đường hoàng. trong nhỏ mắt của do chua tể đánh lâm đó bao gồm cả gần như gì chú thấy mọi chỉ là tầm thường, kẻ bề bên tôi.
Chú lưu giữ cái gì ư? Chú nhớ cỗ tư bình hàng ngày hưởng trọn hạt lạc ngỡ cọp không tất cả vai trung phong hồn thì thiệt là một không nên lầm mập lớn, mọi thời điểm chú hóa thân vào đông đảo ngôi vày khác nhau. gồm cơ hội do chúa tể đánh lâm như 1 nhà thơ mang tâm hồn phiêu tối cho say mồi đứng uống đều giọt sương rã bên bờ suối thơ mộng, đẹp mắt. có những dịp cọp ta như 1 nhà hiền triết thông suốt cụ giới đứng nhìn sơn hà người nhà thay đổi mới cũng như quan sát thấy người nhà béo phệ lắm. Rồi trở lại lúc này, quả thực 1 vày chúa sơn lâm cũng nên bao gồm thời điểm trự vui vẻ đúng chưa? Như vậy hổ vẫn tự thưởng mang lại thành viên phần đông giấc ngủ đc đưa vào bằng h chim ca. tranh ảnh chung cục nhuốm toàn một red color, red color của tiết, màu đỏ của hoàng hôn trọng điểm đấy, một vày chúa tể sơn lâm đã gầm gừ giương oai phong thì quả thực có gì đẹp hơn. Vẻ đẹp của giờ chiều tà, vẻ đẹp nhất của cái tương đương hùm thiêng, vẻ đẹp của núi rừng, vẻ bi quan của máu hòa quấn sát vào nhau.
Thôi, bật dậy khỏi đó thôi, để có tác dụng gì lúc cứ nhớ mãi về dĩ vãng cọp ơi, quay trở về đi, quay trở lại mẫu cuộc sống tầy bí của mi đi, ở bên cạnh ngươi chỉ đơn giản là phần đông mô gò phải chăng kém, len dưới nách khi là chiếc nước len đưa suối. tất cả bi thương chưa? chán không? nhưng mà nào đâu hổ bị chắn phục cung cũng như đông đảo bé thành viên gia đình đất nước hình chữ S kiên định bất khuất, mặc dù một lúc đề nghị chịu 2 vòng xiềng xích, cuộc đời nhưng mà không thể làm cho gần như gì thành viên hy vọng mong thì cần làm cho sao đây. phải đứng dậy chống chọi chứ. vì vậy mới tất cả Hai Bà Trưng cưỡi voi ra trận, new bao gồm trận thãng oanh liệt ngơi nghỉ đưa ra Lăng.
mk gửi bn
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
199
5343
195
https://dethihsg247.com/cam-nhan-ve-kho-2-3-bai-nho-rung-cua-the-lu.html
199
5343
195
muối j hả