Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
$\text{Câu 7}$
⇒Cây gạo là loài cây bóng mát
$\text{Câu 8}$
⇒Ngân hãy đi học đi!
$\text{Câu 9}$
⇒Đối với em, cứ nhắc đến quê hương là lòng em lại dâng trào biết bao niềm tự hào. Quê hương em là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi đã nuôi nấng em thành người. Nơi đây đã ghi lại bao kỷ niệm ngọt ngào, vui buồn của tuổi thơ em. đó là những ngày em được sống bên bố mẹ được bố mẹ yêu thương.
$\text{b,}$
⇒Hoa gạo nở xoè to hơn cái chén tống, có nhiều cánh, màu đỏ hồng, đỏ tươi. Tháng tư, trong nắng hè chói chang, cây gạo làng em nở hoa như thắp muôn nghìn ngọn lửa cháy rừng rực giữa trời xanh. Sớm sớm, chiều chiều, có hàng trăm con chim kéo đến: chim cu gáy, chim sáo sậu, sáo đen, chim sâu, chim vành khuyên, chim quạ..
$@anhvu19120122$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 7 : Cây gạo là một loài cây gỗ
Câu 8 : Ngân hãy học đi
Câu 9 : a, Viết 2,3 câu nói về tình cảm của em đối với quê hương của mình .
Bài làm :
Đối với em, cứ nhắc đến quê hương là lòng em lại dâng trào biết bao niềm tự hào. Quê hương em là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi đã nuôi nấng em thành người. Nơi đây đã ghi lại bao kỷ niệm ngọt ngào, vui buồn của tuổi thơ em. Đó là những ngày em được sống bên bố mẹ được bố mẹ yêu thương. Ngày nắng chói chang mẹ vừa quạt vừa ru em ngủ. Mùa đông lạnh già bố ủ ấm cho em bằng tình yêu thương của người. Quê hương cũng là nơi cho em những người bạn hiền, bạn tốt. Những người bạn cùng em học tập, cùng em chăn trâu cắt cỏ trên bờ đê. Những người bạn đã cùng em sẻ chia bao nỗi buồn vui. Em còn nhớ những thầy cô đã dạy dỗ em. Nhưng lời giảng, những nét bút, tiếng nói, đã khắc sâu trong trái tim em. Làm sao em có thể quên được những con người đáng yêu đáng quý ở nơi yêu dấu của mình? Quê hương còn cho em những hàng cây xanh mướt, những bãi nương dâu, màu xanh tươi của đồng lúa. Chao ôi! biết ơn và tự hào biết mấy quê hương yêu dấu của em.
b, Viết 2,3 câu nói nên cảm nhận của em về hoa gạo ?
Bài làm :
Qua bài văn hoa gạo mình nghĩ về nó là iữa cánh đồng quê em sừng sững mọc lên một cây gạo. Theo lời ông nội, cây gạo đã đứng đó hàng trăm năm nay, canh giữ cho cánh đồng làng quê yêu dấu. Chẳng thế mà gốc cây gạo to quá, phải sáu, bảy đứa trẻ chúng em nắm tay ôm mới xuể. Trên mặt đất, một phần rễ cây chồi hẳn lên, ngoằn ngoèo với đủ hình thù kì lạ như chiếc bướu của lạc đà,... Thân cây to sừng sững như chiếc cột chống trời, xòe ra những cánh tay to lớn, vẫy vẫy giữa trời xanh.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin