

Đề bài : giới thiệu 1 nhân vật có tấm lòng nhân hậu trong các văn bản truyện đã học ở sách ngữ văn 6,tập 2 và nêu lí do vì sao em thích nhân vật này
Hoặc
Đề bài: có ý kiến cho rằng việc nuôi chó,mèo trong nhà ko những ko có tác dụng gì mà còn mất vệ sinh,thậm chí có khi nguy hiểm.Em có tán thành suy nghĩ này ko ?Hãy nêu ý kiến của em và đưa ra các lí lẽ , bằng chứng để làm sáng tỏ ý kiến ấy.
Viết khoảng 2 trang(chép mạng = ngẻo) giúp với ét ô ét
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đề bài: Giới thiệu 1 nhân vật có tấm lòng nhân hậu trong các văn bản truyện đã học ở sách Ngữ văn 6, tập 2 và nêu lí do vì sao em thích nhân vật này.
Bài làm
Trong các văn bản truyện đã được học, tôi thích nhất là nhân vật Kiều Phương trong "Bức tranh của em gái tôi" của nhà văn Tạ Duy Anh. Kiều Phương là một cô bé vừa có tấm lòng nhân hậu vừa tài năng.
Nhân hậu là ăn ở có tình nghĩa và lòng thương người. Nhân hậu cũng hàm chứa trong đó cả sự bao dung những lỗi lầm của người khác. Điều này được thể hiện rất rõ ở nhân vật Kiều Phương.
Kiều Phương là một cô bé có năng khiếu vẽ, tinh nghịch. Trước đây, cả nhà không ai biết điều này. Người anh của Kiều Phương cũng chỉ cho cô là đứa trẻ đáng yêu, tinh nghịch. Cho đến một ngày, khi chú Tiến Lê–một họa sĩ đến nhà Kiều Phương chơi và phát hiện ra những bức tranh của cô bé, cả nhà mới biết năng khiếu này và vun đắp nó. Người anh bắt đầu cảm thấy mình không giỏi bằng em gái của mình, vô dụng. Từ đó nảy sinh ra lòng ghen ghét em, và hay cáu kỉnh. Vậy nhưng Kiều Phương cũng không nói gì anh trai mình, mặt chỉ phụng phịu, vẫn luôn tinh nghịch, đáng yêu.
Đến ngày Kiều Phương đi thi vẽ quốc tế, cô bé đã cố gắng nhìn và nhớ gương mặt của người anh khiến người anh càng khó chịu, không hiểu được chuyện gì. Cho đến khi cô bé thì thầm với người anh: “Em muốn anh cùng đi nhận giải” thì người anh mới biết được bức tranh giải nhất của Kiều Phương là bản thân mình–người anh trai. Câu nói của Kiều Phương chính là để dành cho người anh một bất ngờ. Cô bé hẳn đã thấy những biểu hiện không vui của người anh, có thể mơ hồ đoán được, nhưng vẫn tặng anh một món quà đặc biệt, yêu thương anh. Đó thực là một sự nhân hậu đáng khen.
Khi nhìn vào bức tranh, người anh ngỡ ngàng vì không ngờ mình vẫn luôn mắng mỏ em gái mà vẫn được em gái vẽ. Người anh hãnh diện vì bức tranh vẽ mình đã đoạt giải nhất. Nhưng ngay sau đó, người anh lại cảm thấy xấu hổ vì tất cả những điều ấy. Xấu hổ vì đã hãnh diện. Xấu hổ vì không xứng đáng hãnh diện. Xấu hổ về sự hẹp hòi của mình, vì vẫn luôn cáu gắt với Kiều Phương. Trong khi đó, cô bé vẫn luôn nhân hậu, yêu thương người anh. Trong văn bản truyện, nhà văn Tạ Duy Anh không miêu tả nội tâm của nhân vật Kiều Phương mà chủ yếu miêu tả nội tâm của người anh trai. Nhưng chúng ta có thể đoán rằng, Kiều Phương cũng sẽ cảm nhận được những cảm xúc của anh trai mình, hiểu cho anh trai và thể hiện tình cảm với anh. Đó chính là sự nhân hậu của cô bé. Chính sự nhân hậu đó đã cảm hóa người anh, không những làm người anh cảm động, mà còn giúp người anh tự nhìn nhận khuyết điểm của bản thân, biết khiêm tốn và yêu thương em gái mình. Ở cuối truyện ngắn, người anh đã nói về bức tranh: “Không phải con đâu! Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy!”. Câu nói cho thấy suy nghĩ và cảm xúc của người anh không còn là sự hãnh diện phút ban đầu, mà là sự khiêm nhường, hiểu chuyện. Câu nói ấy đã khẳng định “lòng nhân hậu và tâm hồn” của Kiều Phương.
Đã có người nói “văn học là nhân học”, văn học đề cao những giá trị tốt đẹp ở con người. Một trong những giá trị ấy chính là lòng nhân hậu. Nhân vật Kiều Phương trong "Bức tranh của em gái tôi" của Tạ Duy Anh chính là biểu hiện cho lòng nhân hậu đó. Lòng nhân hậu của Kiều Phương nhắc nhở chúng ta về cách ứng xử, cách nghĩ trong đời sống hàng ngày.
Chúc bn hok tốt!Đây là suy nghĩ của mik!Mong bn cko mik câu trl hay nhất ak!
Mik ko giỏi về loại văn này cko lắm nên mik đã tham khảo 1 chút ở mạng bn nhé,trong quá trình lm bài cs j sai sót mong bn thông cảm ak!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin