

…“Chú ấy nói: nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mấy khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng. Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại là như thế. Chú lái máy bay có nhắc đến bố cháu, ôm cháu mà lắc “Thế là một - hòa nhé!”. Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc. Ơ, bác vẽ cháu đấy ư? Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn.”
( Theo sách Ngữ văn 9, tập 1, tr. 185, NXB Giáo dục Việt Nam)
Câu 1. Đoạn văn trên trích trong tác phẩm nào? Tác giả là ai? Nêu hoàn cảnh sáng tác của tác phẩm?
Câu 2. Đoạn văn có sử dụng cách dẫn nào? Vì sao em biết?
Câu 3. Nêu cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong đoạn truyện trên.
Làm giúp em với ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu `1`.
`-` Đoạn văn trên nằm trong tác phẩm: "Lặng lẽ Sa Pa"
`-` Tác giả: Nguyễn Thành Long
`-` Hoàn cảnh sáng tác:
`+` “Lặng lẽ Sa Pa” được sáng tác năm 1970, trong chuyến đi thực tế của tác giả ở Lào Cai. Đây là một truyện ngắn tiêu biểu ở đề tài viết về cuộc sống mới hòa bình, xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc.
`+` In trong tập “Giữa trong xanh” (1972) của Nguyễn Thành Long.
Câu `2`.
`-` Đoạn văn trên sử dụng cách dẫn trực tiếp
Vì đây là lời nói của anh thanh niên và có dấu ngoặc kép
Câu `3`.
Anh nhận thấy công việc thầm lặng của mình là có ích cho cuộc sống, cho đất nước. Khi được biết là 1 lần do phát hiện kịp thời 1 đám mây khô mà anh đã góp phần vào chiến thắng của không quân ta bắn rơi nhiều máy bay Mĩ trên bầu trời Hàm Rồng. Kể từ đó anh thấy rất vui và hạnh phúc. Anh thanh niên là người cởi mở, trân thành, yêu thương, chu đáo với mọi người. Với đồng đội thì anh luôn ngưỡng mộ, trân trọng họ, luôn coi họ là tấm gương để anh phấn đấu. Anh thanh niên còn là con người rất khiêm tốn và khiếm nhường. Điều này được thể hiện qua chi tiết: khi ông hoạ sĩ ngưỡng mộ anh và muốn vẽ chân dung anh thì anh đã ngăn cản và từ chối: "Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn. Không, bác đừng mất công vẽ cháu!" xong anh giới thiệu cho ông hoạ sĩ những người mà anh cho là đáng vẽ hơn mình, đó là anh cán bộ bản đồ sét và ông kĩ sư ở vườn rau Sa Pa. Anh một mực từ chối ông hoạ sĩ bởi anh nhận thấy công việc và sự đóng góp của mình là hết sức nhỏ bé. Đức tính khiêm nhường của anh thanh niên càng làm cho ông hoạ sĩ và cô kĩ sư thêm khâm phục anh hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin