

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
a) Phương thức biểu đạt: Miêu tả
Nội dung: Hương vị quyến rũ của hương thảo quả ở rừng Đản Khao
b) - Hương thơm riêng biệt của thảo quả được cảm nhận qua cơn gió Tây lướt thướt bay qua, bao trùm lên mọi nơi, mọi thứ cơn gió đi qua, khiến đất trời, con người đều ngập trong hương thơm mê say ngây ngất.
- Nghệ thuật: + Sử dụng từ ngữ, điệp từ: "lướt thướt", "quyến", "thơm" (điệp từ, lặp lại liên tiếp 3 lần, dùng các từ thơm nồng, thơm đậm để nhấn mạnh hương thơm của thảo quả chín). => Nhấn mạnh mùi hương khó tả, say mê của thảo quả. Tạo ra một nét độc đáo riêng cho đoạn văn miêu tả.
c) Từ này nghĩa gốc là dài quá mức, không gọn, nhưng trong đoạn văn lại có nghĩa một sự vật di chuyển nhẹ nhàng mà kéo dài, nhằm diễn tả cơn gió mang hương thơm của thảo quả chín trong rừng bay đi xa rộng.
d) "quyến" có thể thay bằng "đem", "mang", "chở", "địu". Từ quyến vẫn là hay nhất, vì mang một sắc thái biểu cảm nhẹ nhàng rất riêng. (Người xưa thường có câu quyến gió rủ mây)
đ) Cấu trúc: Người đi từ vùng thảo quả về là chủ ngữ , còn lại là vị ngữ.
e) Những câu này ngắn, có sử dụng điệp từ thơm 3 lần, nhấn mạnh mùi thơm khó phai bao trùm lên cảnh vật của thảo quả.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài 1:
a.
- Phương thức biểu đạt: Nghị luận
- Nội dung: Bức tranh tươi đẹp về thiên nhiên và con người trong mùa thảo quả.
b.
- Hương thơm riêng biệt của thảo quả được cảm nhận qua thị giác, thính giác
- Nghệ thuật: sử dụng các giác quan để miêu tả
- Tác dụng: tạo tính chân thực, tăng tính gợi hình, gợi tả, gợi cảm cho đoạn văn
c.
- “lướt thướt” nghĩa là nhẹ nhàng, uyển chuyển.
- Tác dụng: gió tây lướt qua rừng, qua xóm làng thật nhẹ nhàng. Người đọc có cảm giác gió tây như chỉ thoáng nhẹ qua.
d.
- Từ “quyến” có thể thay thế bằng những từ gần nghĩa sau: quyện, cuốn
- So sánh:
+ Sử dụng từ "quyến": câu văn uyển chuyển, có sức gợi => Nên sử dụng từ "quyến"
+ Sử dụng từ cuốn, quyện: câu văn nghe nặng nề hơn
e.
- Đều là câu rút gọn.
- Tác dụng: Miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên
Bài 2:
a. Trường từ vựng: đất nước
b.
Đất nước ta/ giàu đẹp, non sông ta/ gấm vóc, lịch sử dân tộc ta/ oanh liệt, vẻ vang.
CN1 VN1 CN2 VN2 CN3 VN3
Bởi thế, mỗi người dân Việt Nam yêu nước / dù có đi xa quê hương, xứ sở tới tận chân trời góc bể
TN CN VN
cũng luôn hướng về Tổ quốc thân yêu với niềm tự hào sâu sắc.
c. Nội dung chính: Từ vẻ đẹp của đất nước, tác giả bày tỏ sự tự hào và ngợi ca.
d.
- Đập đá Côn Lôn
- Hai chữ nước nhà
e.
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.”
Vâng, nhắc đến mỗi câu thơ này thôi là chúng ta lại nhớ đến quê hương với những gì thân thuộc nhất, gần gũi nhất, với tình yêu cháy bỏng nhất. Hơn hết, tình yêu ấy luôn thường trực trong mỗi người dân Việt Nam từ xưa đến nay.
Tình yêu quê hương đất nước là một khái niệm, phạm trù rộng lớn và có nhiều ý nghĩa khác nhau. Tình yêu quê hương đất nước trước hết xuất phát từ tình cảm yêu gia đình, nhà cửa, xóm làng. Nói như Ê-ren-bua: lòng yêu nhà, yêu làng xóm trở nên tình yêu tổ quốc. Chính xuất phát từ những điều giản dị, bình dị ấy, lòng yêu nước của ta càng được bồi đắp hơn. Tình yêu quê hương từ thuở xa xưa, trong những câu ca dao như tấm gương phản chiếu tâm hồn dân tộc là tinh thần tự hào, tự tôn về vẻ đẹp và cảnh trí non sông, đến thơ ca trung đại tình yêu nước gắn liền với quan niệm trung quân ái quốc, vậy nên trong các bài thơ việc nói chỉ tỏ lòng của bậc tao nhân mặc khách với mong muốn xoay trục đất, kinh bang tế thế cũng chính là biểu hiện cao nhất của con người đạo nghĩa lúc bấy giờ. Đến thời hiện đại, văn học lãng mạn thì yêu nước là yêu lí tưởng, yêu cách mạng, yêu Đảng. Niềm vui tươi, phấn khởi của người chiến sĩ cách mạng khi được giác ngộ ánh sáng cách mạng đảng trong “Từ ấy” chính là minh chứng sâu sắc cho điều ấy:
“Từ ấy trong tôi bừng nằng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim.”
Tình yêu nước, yêu quê hương là cội nguồn, gốc rễ bền chặt cho sự phát triển bền vững của ta. Nếu chỉ sống bằng những giá trị tức thời, những ham muốn của bản thân mà không khắc cốt ghi tam cội nguồn, đạo lí truyền thống dân tộc thì sớm muộn sự phát triển của ta cũng sẽ như cây cao bị trơ rễ, bật gốc dù chỉ là một cơn gió nhẹ. Lòng yêu quê hương, đất nước làm nên bản sắc trong đời sống tinh cảm của cá nhân, giúp ta không trở nên ích kỉ vì biết gắn liền với cộng đồng, biết hòa nhập và đắm mình với những đạo lí truyền thống ngàn đời của dân tộc.
Tình yêu quê hương đất nước nói cách khác chính là lòng căm thù giặc khi đất nước bị xâm lăng, khi tổ quốc gặp gian nguy. Trong “Hịch tướng sĩ’, Trần Quốc Tuấn từng bày tỏ lòng căm thù giặc sâu sắc khi chứng kiến đất nước bị giày xéo dưới gót dày quân thù: “ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa chỉ căm thức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù.” Đủ để thấy, tình yêu quê hương đất nước từ ngàn xưa đã trở thành một thứ vũ khí lợi hại, là đợt sóng ngầm nhấn chìm lũ bán nước và lũ cướp nước. Tình yêu nước cũng chính là lòng tự hào, tự tôn dân tộc trước cảnh trí non sông, trước vẻ đẹp của núi sông, cũng chính là khát vọng muốn giữ gìn và bảo tồn bản sắc văn hóa của dân tộc.
Thật đáng buồn khi ngày nay, nhiều người sống một cách vô nghĩa lí khi đảo lộn những chân giá trị dân tộc. Họ quên đi cội nguồn, thay vì sống theo đạo lí "uống nước nhớ nguồn”, ăn cây táo rào cây sung. Những cá nhân như thế sớm muộn cũng sẽ bị đào thải, cô đơn lạc lõng giữa tình đồng loại, giữa nhân quần rộng lớn.
Trong thời buổi đất nước đang phát triển, hướng đến xây dựng một xã hội văn minh, công bằng và hạnh phúc thì với tư cách là những người trẻ, chúng ta cần chuẩn bị hành trang vững chắc và rèn luyện bản lĩnh cho cá nhân để đáp ứng những nhu cầu và đòi hỏi của ân tộc. Đó cũng chính là biểu hiện kín đáo và sâu sắc của lòng yêu nước.
Bài 3:
a.
- "Bọn lính tráng" => Bọn lính
- "cùm kẹp" => kìm kẹp
b. Không có câu chủ đề.
Câu chủ đề: Sự hi sinh cao cả của chị Dậu
c.
Chị Dậu là nhân vật điển hình của người nông dẫn trong xã hội Việt Nam trước cách mạng tháng Tám 1945. Lúc ấy, nhân dân ta đã chịu cảnh "một cổ hai tròng", một bên là thực dân Pháp, một bên là phát xít Nhật. Thật là đau đớn và xót xa! Cũng chính vì tình thế ấy, mà người nông dân sống mà không bằng chết. Họ không những bị đánh đập, tàn bạo mà còn bị bóc lột của cải. Thậm chí, lũ giặc còn nghĩ ra đủ chiêu trò, bày ra đủ thứ thuế khác nhau để vơ vét đến tận cùng tiền bạc của người nông dân. Và nếu không có tiền nộp sưu thuế, chúng sẽ tra tấn người nhà họ, tiêu biểu là chồng chị Dậu. Cũng chính trong thảm cảnh ấy, mà bạn đọc như thấy được tinh thần yêu chồng, yêu con, một phẩm chất tốt đẹp không bao giờ vơi cạn trong chị Dậu nói riêng và người dân trong xã hội lúc đó nói chung. Vâng, phải am hiểu thật sâu sắc thì nhà văn mới có thể viết được những câu văn chân thực đến như vậy!
Bài 4:
Quê hương - hai tiếng rất đỗi thân thương, ấm áp! Nhắc đến hai tiếng thiêng liêng ấy, chúng ta như nhớ đến nó với tất cả những gì đẹp đẽ nhất. Như Đỗ Trung Quân đã viết trong những dòng thơ trên "Quê hương mỗi người chỉ một", cũng bởi vì chỉ có một nên nó được ví như mẹ của chúng ta vậy. Phép so sánh này không hề quá mức mà lại ngang bằng. Bởi lẽ, quê hương là nơi nuôi dưỡng ta nên người. Nhờ có quê hương mà ta mới có một mái nhà để trở về sau mỗi khó khăn, vất vả. Nhờ có quê hương mà ta mới có được những bài học quý giá cho riêng mình. Quê hương, thử hỏi xem, nếu không có nó, làm sao bạn có thể lớn khôn, trưởng thành? Làm sao bạn có thể vững bước ra đường đời. Ấy vậy mà, cạnh bên những người yêu quê hương, đất nước vẫn còn những kẻ chà đạp, bêu nhọ quê hương. Thật là nhục nhã, đáng xấu hổ. Thật vậy, mỗi chúng ta hãy nâng niu, trân trọng giá trị của quê hương. Đừng làm tổn thương nó, nếu không, bạn sẽ không bao giờ "lớn nổi thành người".
Bảng tin
0
39
0
cảm ơn bn nhiều nha
372
7055
382
Xin lỗi bạn vì mình không trả lời hết được!
0
39
0
nếu dc thì bn giúp mình tiếp nha
0
39
0
thế là tốt quá r cảm ơn bn nhiều nha