“Chúng tôi vừa mới đến cổng vườn nhà ông Hào, mợ Du ở một bụi râm bụt lao sầm ra, ôm chặt lấy thằng Dũng vừa nức nở kêu tên Dũng:
- Dũng! Dũng! Dũng con ơi!
Mợ bế xốc Dũng lên, đẩy cánh cổng chạy vào trong cùng vườn. Tôi theo vào. Mợ Du đặt Dũng xuống đất, mợ quỳ hẳn đầu gối, hai tay choàng lấy người Dũng. Vẫn cái giọng nghẹn ngào ấy:
- Dũng! Dũng! Dũng có nhớ mợ không! Bà có đánh Dũng không? Cậu có bênh Dũng không? Dũng có nhớ mợ không? Có thương mợ không?
Dũng không đáp, ngả đầu vào vai mẹ mếu máo:
- Hự! Hự... mợ về nhà với con cơ...
Mợ Du hôn hít vào má, vào trán, vào cằm Dũng rồi khóc nức nở:
- Giời ơi! Giời ơi! Mợ chết mất! Dũng ơi! Dũng ơi!
[...] Tiếng khóc của Dũng và cả tiếng khóc của tôi càng xé lòng tôi ra.”
(Nguyên Hồng, Mợ Du)
Câu 1. Đoạn trích trên sử dùng phương thức biểu đạt chính nào ?
Câu 2. Nội dung chính của đoạn trích trên là
Câu 3. Công dụng của dấu hai chấm trong đoạn trích trên là gì ?
Câu 4. Trong các câu : “Giời ơi! Mợ chết mất! Dũng ơi!” có bao nhiêu thán từ ?
Câu 5. Trong câu : “Tiếng khóc của Dũng và cả tiếng khóc của tôi càng xé lòng tôi ra.” sử dụng biện pháp tu từ gì ?
Câu 6. Quan hệ ý nghĩa giữa các vế câu trong câu ghép sau là gì ?
“Mợ Du đặt Dũng xuống đất, mợ quỳ hẳn đầu gối, hai tay choàng lấy người Dũng.”
Câu 7. Em có nhận xét gì về tình cảm của người mẹ dành cho con trong đoạn trích trên?